Nhân Tông khẽ lắc đầu, cho hắn bậc thang mà hắn không xuống, đúng là người ngốc.
Nhân Tông không biết hiện tại mình nên nói cái gì mới tốt, hắn thuộc về loại người rất khiêm tốn, không có tiếng nói chung với Vương Huy, loại người tự cao tự đại không biết mình.
Thời điểm đang muốn vẫy lui, thái giám bên ngoài cửa lại chạy đến, nói: "Khải tấu vạn tuế, sứ giả Đông Doanh cầu kiến bên ngoài cửa cung."
Nhân Tông nghe xong, trong lòng cảm thấy vô cùng kỳ quái, hiện tại mặc dù Đại Tống và Đông Doanh có vãng lai mậu dịch, nhưng song phương phía chính phủ kết giao cũng không phải thập phần mật thiết.
Trước đó, lần thứ nhất có ghi lại việc kết giao, là thời kì hoàng đế Thái Tông, Đông Doanh có mười người đến, nói chuyện vài ngày rồi rời đi, song phương chỉ thừa nhận quốc gia đối phương trên mặt hình thức mà thôi.
Lúc này người Đông Doanh tới làm cái gì?
Hắn còn chưa suy nghĩ cẩn thận, Vương Huy bỗng nhiên đi lên phía trước một bước, nói: "Vạn tuế, người Đông Doanh này đã cầu hoà với Triều Tiên chúng ta, hiện tại song phương đang đàm phán, bọn hắn tất nhiên là muốn đến cầu Đại Tống trợ giúp, vạn tuế không nên tiếp kiến làm gì!"
Nhân Tông không để ý tới hắn, ngồi thẳng thân thể lên, nói: "Bọn hắn từ chỗ xa ngàn dặm mà đến, há có thể không gặp sao? Tuyên vào."
Trái tim Trần Nguyên mãnh liệt nhúc nhích, hắn cảm giác như có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Fujiwara Côn Tam Lang đi vào cửa điện dưới ánh mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616787/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.