Trần Nguyên lên tiếng nói: "Vạn tuế anh minh."
Nhân Tông bỗng nhiên quay đầu lại nhìn hắn, hỏi: "Ngươi không cần phải nói ta anh minh, trước đó vài ngày Vương tử Triều Tiên đến chỗ trẫm cáo trạng, nói là ngươi nhục nhã hắn? Còn đùa giỡn nữ quan của hắn? Có phải là có chuyện này không?"
Trần Nguyên bị hỏi đến sững sờ, lần đó hình như là Vương Huy nhục nhã mình, về phần đùa giỡn nữ quan, mình có tâm tư đó, nhưng xác thực là không áp dụng, chỉ hai mắt nhìn nhau mà thôi, thật sự có chút oan uổng
Hắn làm ra một bộ vẻ mặt vô tội, nói: "Căn bản không có sự tình đó, ta chỉ đến chỗ hắn ở, hỏi một ít tình huống bọn hắn chiến tranh cùng Đông Doanh mà thôi."
Nhưng Nhân Tông lại hừ một tiếng, nói: "Không được nói xạo, trẫm cũng có thể nghĩ ra được chuyện đã diễn ra, Trần Thế Mỹ, tất nhiên là ngươi thấy sắc nảy lòng tham, đi đùa giỡn nữ quan người ta, kết quả bị Vương tử Triều Tiên bắt gặp, cho nên hắn mới đến chỗ ta cáo trạng."
Nhân Tông nói rất chém đinh chặt sắt, ngữ khí căn bản không để cho người khác hoài nghi, cũng không để cho Trần Nguyên giải thích.
Trần Nguyên vô cùng ủy khuất, hắn thật muốn nói cho Nhân Tông, lúc này đây mình thật sự không đùa giỡn nữ nhân, nhưng ấn tượng bình thường hắn lưu lại cho Nhân Tông, đã làm cho Nhân Tông làm ra phán đoán đối với chuyện này, giải thích là vô dụng, cái oan ức này, mình chỉ có thể cõng trên lưng.
Trong lòng Trần Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-nguu-pho-ma-gia/1616786/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.