Ước chừng một lúc lâu sau, mắt của Trương Xung mới dần dần khôi phục tiêu cự, thấy rõ ràng con trai trước mắt.
Lúc này mở mắt, thực sự giống như vừa được sinh ra lần nữa vậy.
- Sưng ruột, bệnh nan y như vậy, cũng có thể trị được sao?
Trương Xung yếu ớt nói, ông đương nhiên biết mình đây bị bệnh gì, cảm thấy lần này đã hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Trương Tuân mừng đến chảy nước mắt.
Lúc này bất luận ngôn ngữ nào đều không cách nào hình dung sự vui mừng trong lòng gã.
Nguyên bản toàn bộ thế giới của gã phải sụp đổ, ngọn núi sừng sững trong lòng bị lật úp.
Lúc này cha lại sống trở về.
Thẩm Lãng từng nói chỉ tiêu đầu tiên rất quan trọng, bệnh nhân có thể tỉnh lại sớm hay không, hôm nay vừa qua mấy canh giờ, phụ thân lại thực sự chiến thắng ma bệnh tối tăm kia mà thức tỉnh.
- Là Thẩm Lãng cứu phụ thân đó, rõ ràng kỹ thuật thần kỳ, xuất thần nhập hóa.
Cho tới bây giờ Trương Tuân cũng cảm thấy hoàn toàn không thể tin nổi.
Biết Thẩm Lãng trí gần như yêu, nhưng thật không ngờ lại lợi hại như vậy, chứng nan y như sưng ruột đều có thể trị hết.
Hơn nữa còn dùng cách không thể tưởng tượng nổi mà cứu trị.
Nghe được lời Trương Tuân nói xong, Trương Xung không khỏi kinh ngạc, ánh mắt trở nên vô cùng phức tạp.
Tiếp đó lại thở phào nhẹ nhõm thật dài.
Thế giới này rõ ràng tạo hóa trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-chue-te/1917416/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.