Nghe những lời này từ Thẩm Lãng, sắc mặt quốc quân trong nháy mắt kịch biến.
Là chân chánh kịch biến, mà không phải giống lúc trước chỉ là giả vờ giả vịt mà thôi, thậm chí ánh mắt đều chợt co rụt lại.
Bởi vì Thẩm Lãng đã can thiệp đến chuyện nhà của ông.
Ông đúng là thích Thẩm Lãng vô cùng.
Nhưng cũng phải có một giới hạn.
Vượt qua cái cấm kỵ này, người nào thăm dò đều không được.
Biện Tiêu không có can thiệp việc riêng của ông, Tể tướng Chúc Hoằng Chủ cũng không thể, Hắc Thủy Đài Đại đô đốc Diêm Ách cũng không được.
Bọn họ có thể theo một vương tử, nhưng là tuyệt đối không thể can thiệp việc riêng của Ninh Nguyên Hiến.
Ý kiến của Thẩm Lãng cơ hồ là đang chỉ trích quốc quân bất công.
Quốc quân khí lượng rất nhỏ, không được phép bất luận kẻ nào chỉ trích bản thân.
Lúc này nghe nói như thế, làm sao có thể không tức giận? Thẩm Lãng nhà ngươi lại muốn chuyển nhượng công lao cho Ninh Chính, xem như trò đùa à? Chế nhạo quả nhân à?
Một lát sau, quốc quân thản nhiên hỏi:
- Thẩm Lãng, ngươi đây là muốn nhúng tay vào việc nhà quả nhân sao?
Đặc điểm tính cách Ninh Nguyên Hiến đặc biệt rõ ràng dứt khoát, khi ông nổi giận, chưa chắc là thực sự tức giận.
Thế nhưng khi ông cất giọng lạnh nhạt, đó chính là giận thật.
Giọng điệu càng bình thản, trong lòng tức giận lại càng kinh người.
Thẩm Lãng cũng thu hồi khuôn mặt tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-chue-te/1917324/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.