Quốc quân nghe được tuyên ngôn tranh ngôi của Thẩm Lãng sau đó trực tiếp liền hù dọa hết hồn.
Mà Ngũ vương tử Ninh Chính nghe được được tuyên ngôn tranh ngôi của Thẩm Lãng, sau đó cả người bị dọa đến ngơ ngác.
Tầm thời gian thật dài cũng không thể phản ứng kịp.
Ninh Nguyên Hiến trả lời rất ác, coi như là ngày mai Việt quốc diệt vong cũng sẽ không giao vương vị giao vào tay Ninh Chính.
Ông thấy Thẩm Lãng phải trợ giúp Ninh Chính tranh ngôi tuyệt đối so với lên trời còn khó hơn.
Mà Ninh Chính thậm chí cảm thấy lời Thẩm Lãng nói ở tít trên chín tầng mây.
Gã thậm chí ngay cả nằm mơ cũng không dám ảo tưởng muốn trở thành Thái tử.
Thứ mong muốn duy nhất của gã là có thể sống có tôn nghiêm, có thể bảo vệ những người mình muốn.
Mà bây giờ, thân bị vùi trong lao tù, đừng bảo là bảo hộ người nhà, liền ngay cả mình đều không bảo vệ được.
Chớ đừng nói có tôn nghiêm mà sống.
Tầm qua một khắc đồng hồ, Ngũ vương tử Ninh Chính lúc này mới thoáng bình tĩnh lại, ánh mắt cũng khôi phục sự bình tĩnh.
Thẩm Lãng trong lòng đặc biệt vui mừng, bởi vì lúc Ninh Chính nghe nói phải tranh ngôi, ánh mắt là tràn đầy mê man cùng sợ hãi, mà cũng không phải là trợn tròn mắt, dã tâm bừng bừng.
- Điện hạ, chúng ta đều đã bị ép đến đường cùng. - Thẩm Lãng nói:
- Bất kể là Thái tử lên ngôi hay là Tam vương tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-toi-cuong-chue-te/1917322/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.