“Không cần.” Quý Hiết lắc đầu, từ chối ý tốt của Trảm Thương Sinh.
Trảm Thương Sinh khẽ cắn môi, “Ngươi lo lắng sau khi bám thân sẽ khó phát huy thực lực sao? Chuyện này ngươi không cần lo, ta……”
“Ngay cả bản thân mình là ai mà ta còn không biết, nếu mất đi cơ thể này, ta lại càng không là mình nữa.” Quý Hiết nhìn “nhìn” Trảm Thương Sinh, nói, “Vừa rồi ngươi hành động quá nhanh, e rằng đã chọc giận Tạ đạo hữu rồi. Thôi, dù sao ân oán giữa chúng ta có thêm một cái mạng nữa cũng chẳng thay đổi gì.”
“Ngươi thật sự muốn chết sao?” Trảm Thương Sinh vừa gấp vừa giận, “Biết mình là ai quan trọng đến thế ư? Ở đâu chẳng có tu sĩ biết mình là ai, mà đã chết không biết bao nhiêu kẻ rồi kia kìa!” Nói đoạn, ánh mắt Trảm Thương Sinh lại chuyển hướng sang Tạ Chinh Hồng, “Tạ Chinh Hồng có khả năng là hắn sao?”
Quý Hiết im lặng chốc lát.
Thật lâu sau, Quý Hiết mới lắc đầu, “Không biết.”
“Vậy thì thử xem!” Dứt lời, Trảm Thương Sinh cúi đầu nhìn thi thể Thẩm Phá Thiên trong tay mình, tay y lóe sáng, dường như muốn hoàn toàn hủy diệt hắn.
Tạ Chinh Hồng thấy thế, liền hóa thành tia sáng, tức tốc lao tới.
Linh khí chung quanh tay áo bạo động dữ dội, chỉ hơi đụng vào là có thể nghiền nát cả người.
Vẻ mặt Tạ Chinh Hồng đã không còn bình tĩnh hờ hững nữa, mà ngược lại, hắn dâng lên chút lửa giận hiếm thấy.
Vốn tưởng đây chỉ là chuyện giữa hắn và Quý Hiết, thế mà lại kéo cả Thẩm Phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509095/quyen-3-chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.