*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ta không hiểu ngươi đang nói gì.” Thẩm Phá Thiên nghĩ thông suốt chân tướng, song không hề có ý định tiết lộ bất cứ tin tức gì về Tạ Chinh Hồng.
Nếu quả thực đúng như lời Ma tu này nói, vậy Tạ Chinh Hồng có lẽ đã làm không ít chuyện để che giấu thân phận tán ma chi thể này cho hắn, hắn sao có thể lấy oán trả ơn được? Vả lại, Ma tu và Phật tu vốn là thiên địch, nếu để kẻ trước mắt này biết được, e rằng về sau sẽ mang đến phiền toái không nhỏ cho Tạ Chinh Hồng. Nếu thật sự lấy oán trả ơn, sau này hắn còn mặt mũi nào mà đi gặp Tạ Chinh Hồng, đi gặp Kỳ Vĩnh Duyên và Chu Ninh nữa!
“Có ai từng bảo rằng, con không giỏi nói dối chưa?” Ninh Thụy Hàm bình tĩnh nhìn Thẩm Phá Thiên, cười nói, “Dù bây giờ con không nói, ta vẫn có thể điều tra ra được. Nếu đã vậy, con nói sớm một chút, đối với chúng ta đều là chuyện tốt.”
“Nếu các hạ không tin thì có thể giết ta.” Thẩm Phá Thiên không hề dao động, giọng điệu tràn đầy khí phách.
“Cần gì bày ra bộ dáng thấy chết không sờn như thế.” Ninh Thụy Hàm hậm hực thu tay về, cảm thấy thật chẳng thú vị, “Cùng lắm thì ta tốn chút thời gian, đi dò la thêm là được. Có điều, con đừng mong ra ngoài được.”
Thẩm Phá Thiên cười nhạt một tiếng.
Giỡn hả, kẻ này vô duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509050/quyen-3-chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.