*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tạ Chinh Hồng ngồi ở trung tâm pháp trận, trên đầu là cương vân kiếp lôi, chung quanh là địch nhân tri kỷ, nhưng lòng hắn lại bình tĩnh lạ kỳ.
Thật giống như trước mắt là biển lớn mênh mông vô bờ, hắn ngồi một mình trên con thuyền nhỏ, nơi bờ biển hiện lên ánh sáng đỏ rực. Trong lúc đi thuyền, hắn trông thấy từng cảnh tượng vụt qua phía trước mình, từng “bản thân” cũng đồng loạt hiện ra trước mặt hắn.
Có đứa trẻ tóc trái đào đang lẩm nhẩm niệm kinh; có thiếu niên mới lớn tay cầm một quyển kinh thư, nghiền ngẫm đọc trong ngôi miếu đổ nát; có thiếu niên dáng vẻ chưa hết nét trẻ thơ vì trúc cơ thành công mà nở nụ cười tươi rói; cũng có tu sĩ sau khi kết thành Kim Đan dự định đến Nhân Chân tự kết thúc nhân quả. Từ sau đó, những cảnh tượng ấy không chỉ còn đơn độc một người nữa, mà là hai người luôn bầu bạn mọi lúc mọi nơi.
Có cảnh hắn và Văn Xuân Tương cùng nhau chứng minh Phật lý, có cảnh Văn Xuân Tương cầm tay chỉ dạy công pháp cho hắn, có cảnh Văn Xuân Tương và hắn ngẫu nhiên khắc khẩu cãi vã, còn có cảnh hai người tâm ý tương thông cùng nắm tay nhau. Cho tới bây giờ, cuộc đời trăm năm ngắn ngủi của Tạ Chinh Hồng đều hiện ra trong từng hình ảnh ấy.
Trước khi nhìn thấy những cảnh này, Tạ Chinh Hồng vẫn không biết thì ra dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509048/quyen-3-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.