*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyện Văn Xuân Tương biến hóa chỉ chiếm một đoạn rất rất nhỏ trong hồi ức.
Có lẽ bản thân Xuân Tương tiền bối không muốn nhớ lại, hoặc có lẽ trong quá trình đó chính Văn Xuân Tương cũng không nhớ rõ được gì. Tạ Chinh Hồng chỉ trông thấy Văn Xuân Tương bế quan, cảnh tượng chợt đổi, Văn Xuân Tương đã thành công tu luyện được hình người.
Có điều Tạ Chinh Hồng nhìn bầu trời gần như chẳng chút ánh sáng, lại nhìn thiếu niên Văn Xuân Tương vất vả lắm mới biến hóa thành công, còn trời sinh mang một bộ hắc y, trong lòng luôn không khỏi thấy hơi đáng tiếc cho Xuân Tương tiền bối.
Văn Xuân Tương làm pháp thuật, khi thấy rõ bộ dáng của mình thì chỉ có chút bất mãn, song lại cũng có chút đắc ý.
Theo thẩm mỹ của nhân loại, ngoại hình của y hẳn là rất được nhỉ.
Tuy nhiên ngẫm lại, y là hoa trung chi vương cơ mà, đám liên hoa với thược dược phổ thông kia hóa hình đều được xưng là mỹ nhân, bộ dáng của y đương nhiên không thể thua kém mấy bông hoa kia được.
Tạ Chinh Hồng nhìn Văn Xuân Tương ở bên dưới đang không ngừng thay đổi góc độ quan sát dung mạo của mình, trên mặt không kìm được mà hiện ra mấy phần tiếu ý.
Nếu bỏ qua cái tính khẩu thị tâm phi và khuôn mặt trở nên thành thục hơn của tiền bối sau này, thì kỳ thực Xuân Tương tiền bối từ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509046/quyen-3-chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.