*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc tỉnh lại, Tạ Chinh Hồng phát hiện mình đang nằm trong lòng Văn Xuân Tương.
Hiện tại bọn họ đang ở trong một gian phòng tiêu điều, bốn phía của gian phòng đều đặt đủ loại binh khí, đao thương kiếm kích, không chỗ nào không có. Ngoại trừ những binh khí này, trong phòng hầu như không còn gì, trống trải đến đáng thương.
So với nói đây là một gian phòng, chẳng bằng nói là một kho binh khí thì đúng hơn.
“Ngươi tỉnh rồi thì đứng lên đi.” Thần sắc nôn nóng của Văn Xuân Tương chợt lóe lên rồi lại vụt tắt, y liên tục che giấu, ra vẻ bình tĩnh buông Tạ Chinh Hồng ra, nói.
Ngọc Tuyền khí linh nhìn Văn Xuân Tương như vậy, không khỏi cười lạnh trong lòng. Giờ lại giả vờ giả vịt cơ đấy, lúc trước khi Tạ Chinh Hồng còn ngủ, không biết là ai cuống gần chết, nào là mớm linh tửu, nào là đút đan dược? Tạ Chinh Hồng hôn mê bao lâu, cái tên Văn Xuân Tương này liền đi tới đi lui bấy lâu, khiến Ngọc Tuyền khí linh suýt tưởng rằng đối phương lại sắp Đạo Tâm thất thủ, ma khí tứ phía.
May mà tình huống đó không xuất hiện, xem ra lần song tu này vẫn rất hữu dụng.
Chí ít thì Văn Xuân Tương khống chế ma khí của mình rõ ràng đã thuận buồm xuôi gió hơn rất nhiều.
Tạ Chinh Hồng bấy giờ mới để ý mình được Văn Xuân Tương nửa ôm, tư thế có hơi xấu hổ. Càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509040/quyen-3-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.