*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tiền bối, giờ tạm thời không thể xem.” Tạ Chinh Hồng cũng dùng thần thức truyền âm đáp lại.
Có khi trên nhẫn trữ vật mà Lưu Tử Chân đưa cho bọn họ sẽ có ấn ký của Diệu Không môn, nhỡ may chạm vào liền chọc phải không ít phiền toái.
“Cũng phải, trước tiên cứ đưa bọn họ đi rồi hẵng nói sau.” Văn Xuân Tương suy nghĩ, cảm thấy tiểu hòa thượng lo lắng như vậy là rất có lý.
Bàn Nhược thiền sư cười nhìn ba người Diệu Không môn, cất tiếng hỏi, “Ba vị vẫn muốn tiếp tục ở lại trong Ngọc Tuyền động thiên này chứ? Nếu không muốn, bần tăng có thể đưa các vị đi.”
“Đa tạ thiền sư.” Lão giả vui mừng quá đỗi. Diệu Không môn bọn họ vốn cũng không định đại triển quyền cước ở trong này, chỉ thầm nghĩ muốn nhặt lậu chút thôi, không ngờ vừa đến lại gặp phải chuyện như vậy. Lưu Tử Chân mặc dù tính tình hiếu động, song bản lĩnh chạy trốn lại lại hạng nhất, kết quả lại chết bất ngờ như vậy, khiến ba người bị đả kích rất lớn. So với tiếp tục ở lại chỗ này để bị đuổi giết, chẳng bằng rời đi sớm một chút còn hơn.
“Nào có.” Bàn Nhược thiền sư gật đầu, lấy ra một lệnh bài từ trong nhẫn trữ vật, yên lặng niệm vài câu chân quyết, đưa ba người này ra khỏi Ngọc Tuyền động thiên.
“Sư phụ, đây là…….?” Thần Tú tò mò hỏi.
“Là lệnh bài ra vào bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-phat-tu/1509035/quyen-2-chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.