Tôi cùng mọi người thảo luận vấn đề Bánh Bao, tôi không biết cô ấy có thật sự nghĩ mình uống ngàn chén không say hay là từ đầu đã hạ quyết tâm uống say. Nếu là cái sau, vậy mưu lược của Bánh Bao cũng quá cao.
Sau đó, Bánh Bao nói thật với tôi: Cô ấy căn bản không biết mình từng biểu diễn qua ngàn chén không say...
Mọi người kêu cô ấy biểu diễn thì cô ấy đã say rồi.
Ngày đó chúng tôi vẫn vui chơi tới lúc mặt trời mọc.
12 giờ, tôi đang chờ một cuộc điện thoại, kết quả là tôi chờ mãi, tôi lo lắng vì chờ điện thoại của anh ấy.
Tôi không biết trong lúc mọi nhà đoàn viên thì anh ấy ở đâu, thậm chí không biết anh ấy sống hay chết.
Tháng giêng qua rất nhanh, cuộc sống sung sướng là thế, cứ như thể chúng tôi còn là học sinh vậy, cho dù bạn được nghỉ 11 tháng cũng không muốn tới trường, các khách hộ của tôi mỗi ngày đều thoải mái sinh hoạt, chỉ có Biển Thước, Hoa Đà là không ngừng làm việc. Hai người mặc áo khoác trắng, ngày đêm trong phòng thí nghiệm, trừ khi ăn ngủ, ngoài ra là không ra khỏi cửa. Tôi sợ hãi một ngày nào đó bọn họ bỗng lôi ra một con quái vật biến dị hoặc là Godzilla gì đó, theo tôi được biết bọn họ đang nghiên cứu một loại thuốc trung y chống ung thư, nhưng xem vẻ mặt hai người thì chắc là tiến độ thong thả.
Cuộc sống ngồi ăn chờ chết nháy mắt đã qua, chờ khi bọn nhỏ toàn bộ nhập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2321139/quyen-3-chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.