Nghe xong lời của Đặng Nguyên Giác, Trương Thanh vọt ra đầu tiên chỉ vào mũi gã:
- Nói rõ cho ngươi nhé, người ngươi nói không tới được, chúng ta vẫn là câu nói kia, hôm nay không chết không thôi, ta lĩnh giáo đầu tiên!
Tôi sốt ruột cũng vọt tới:
- Khoan đã! - Tôi quay đầu hỏi Đặng Nguyên Giác:
- Nếu ông là người, sao lại biến thành Đặng Nguyên Giác?
Đặng Nguyên Giác trợn đôi mắt to nói:
- Ta biết thế nào được, vừa tỉnh lại giống như mơ một giấc mơ dài, gì cũng không nhớ ra.
Tôi hỏi:
- Thế sao ông biết theo dõi Lý Sư Sư?
Đặng Nguyên Giác nói:
- Ta vừa mới tỉnh lại không bao lâu thì có người đưa cho ta một mẩu giấy.
- Người đó đâu?
- Kẻ đó rõ ràng là một kẻ đưa tin, cái gì cũng không biết.
Tôi lại hỏi:
- Thế ông muốn thế nào?
Đặng Nguyên Giác nói:
- Ta nghĩ nếu ta đã có thể đột nhiên nhớ tới những chuyện này thì Lỗ Trí Thâm cũng có thể, đến lúc ấy hắn chắc chắn sẽ tìm các ngươi trước.
Lư Tuấn Nghĩa cười khổ nói:
- Bọn ta cũng hy vọng điều ngươi nói có thể trở thành sự thật, người tốt nhất đừng nói, ta thật có chút nhớ tên hòa thượng kia.
Đặng Nguyên Giác nói:
- Cho nên ta chỉ cần bám lấy các ngươi thì chắc chắn có thể gặp hắn, nghe nói các ngươi xây dựng một trường học, thế này đi, gộp thêm cả ta, một là tiện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320901/quyen-2-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.