[HIDE]
Sau khi Triệu Bạch Kiểm đi đến phía sau đám người, trước hết hắn ló đầu nhìn thoáng qua Kinh Kha đang bị vây ở bên trong rồi vỗ vỗ bả vai một tên côn đồ đứng phía bên ngoài, tên kia quay đầu lại, ngạc nhiên nói: "Ngươi..."
"Bốp!" Không đợi hắn nói xong cái gì, Triệu Bạch Kiểm quạt vỉ đập ruồi thẳng vào mặt hắn, dấu vết bằng phẳng như bị ấn một quân cờ năm quân(1).
"Đệt!" Tên con đồ kia giận tím mặt, lao tới vả một cái tát, tôi sợ hãi hít vào một hơi lãnh khí, với vóc người nhỏ bé của Triệu Bạch Kiểm mà bị dính một phát tát này thì không thể không tàn.
Nhưng nếu quan sát cẩn thận sẽ phát hiện, sau một khắc tên côn đồ kia bắt đầu giơ tay thì Triệu Bạch Kiểm đã bắt đầu cúi người, đến khi tay hắn vung tới thì Triệu Bạch Kiểm đã nửa ngồi xổm xuống đất rồi, cú này cứ thế sạt qua đầu hắn, đánh vào khoảng không.
"Bốp!" Triệu Bạch Kiểm lại dễ dàng vỗ một lần nữa lên trên mặt tên côn đồ kia, vẫn tạo thành một quân cờ trên mặt, ăn 2 cái vả, tên côn đồ này rõ ràng đã bắt đầu bước loạng choạng, mê hoặc đi lảo đảo vài bước, tôi chớp đúng thời cơ dậm chân tiến lên một bước thong dong quất qua một bao....
Triệu Bạch Kiểm cúi đầu nhìn hắn, rồi lại ngẩng đầu nhìn tôi, có vẻ như hơi lúng túng, cuối cùng, hắn thật nghiêm túc nói với tôi: "Anh không cần nhúng tay."
Tôi: "...."
Nói xong câu đấy, hắn cầm vỉ đập ruồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320860/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.