[HIDE]
Hiện tại chỉ còn một biện pháp, là phải tìm cái bậc thang để cùng hạ xuống, mới có thể không bị tổn thương - nếu không như vậy thì có lẽ sẽ bị tổn thương mất hết mặt mũi, tôi đối với Kinh Kha không có một chút tin tưởng, huống chi còn mang theo một gã Triệu Bạch Kiểm vướng tay vướng chân.
Tôi nói: "Thế này đi, không phải bọn mày vừa chơi 21 điểm sao, tao chơi với mày, một ván quyết thắng thua, thế nào?"
Tiểu Lục nghi hoặc nói: "Một ván?"
Tôi nói: "Đã gọi là đánh bạc, thì còn phải xem đỏ đen thế nào, chẳng lẽ 1 vạn lại thua 501?"
Tiểu Lục nghĩ một lúc nói: "Mày đã nợ tao 100 vạn rồi, giờ mà thua nữa thì sao?"
"Đơn giản mà, tao đưa mày 200 vạn."
Tiểu Lục nhìn... tôi ... từ trên xuống dưới: "Mày có nhiều tiền như vậy á?"
Tôi cười một cách cao thâm: "Chắc là mày không biết tao là ai?"
"Mày là ai?"
Một thanh niên bên cạnh tiểu Lục cúi đầu ghé vào lỗ tai hắn nói: "Thằng này đích thực là nhìn có chút quen mắt, hình như đã xuất hiện trên truyền hình."
Tiểu Lục quay đầu lại nhìn hắn: "Chương trình pháp luật à?"
Tôi bắt kịp thời cơ đưa mặt sát về phía hắn nói: "Mày nhìn kỹ tao mà xem."
Tên tiểu tử kia rốt cục đã nhận ra tôi rồi: "Hình như là Tán Đả Vương!"
Tôi rốt cục đắc ý, tôi đã nói rồi, thi đấu một thời gian dài như vậy không thể ngay cả một điểm thu hoạch cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320858/quyen-2-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.