Về nhà, Bánh Bao cố ý đi sau, tôi khóa xe đang muốn lên lầu. Bánh Bao hỏi nhỏ: “Rốt cục anh với ba em nó gì?”
Tôi tâm loạn như ma, thuận miệng nói: “chinh phục ba em rồi, về sau em là Tiêu Hạng thị.”
“lễ vật nhiêu?”
“5 vạn.”
“Sao?” Bánh Bao kêu lên kinh hãi: “Thật nhiều thế à?”
Tôi nói: “là đúng 5 vạn, anh cũng nói trước đưa 2 vạn còn lại sẽ đưa sau nhưng ba không đáp ứng, sau anh nói trước đưa 3 vạn cưới sẽ đưa nốt 2 vạn, bố em mới đáp ưng, không hổ là kế toán, luôn mẫn cảm với các con số.”
Bánh Bao tát tôi một cái, sau đó chạy hồng hộc lên lầu: “Em tự gọi điện thoại hỏi ba xem.”
Cô ấy lên lầu chạy vò phòng ngủ xem TV, còn kéo theo Lý Sư Sư. Con gái thật là một động vật không chịu nổi tịch mịch, biểu hiện cụ thể luôn tìm theo người đêm lưng, xem TV, đi dạo phố, tắm rửa, an vặt, đâu đâu cũng giống nhau, vì vậy tự cổ ẩn sĩ đều là nam. Đào Uyên Minh một người có thể “Thái cúc đông ly hạ du nhiên kiến nam sơn”, Lý Thanh Chiếu lúc cô đơn có thể kêu lên bi thống “lãnh lãnh thanh thanh thê thể thảm thảm thích thích.” Nam nhân trước lúc tuẫn tình đại đa số có suy nghĩ giết chết tình địch, đó là vì thù hận cùng sỉ nhục, mà nữ nhân tuần tình luôn nghĩ tới xinh đẹp, cười như hoa, hẹn tình nhân đi ăn tối trong ánh nến (đương nhiên bạn trai không hề biết),sau đó cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320757/quyen-1-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.