Tần Thủy Hoàng nói: “chụ chuận bị đại lễ gì rôi?”
Tôi xòe tay ra nói: “Chuẩn bị gì chứ? Tới cửa mua hộp sữa bò được rồi.”
Lưu Bang bĩu môi: “Thái độ như chú sao người ta dám gr con gái cho.”
Tôi nói: “Anh Bang, thân phận công khai của em là một quản lý nhỏ với lương 1400 NDT/tháng, em mà mang mấy bao Trung Hoa hay vài chai Mao Đài mang đi tới, ba Bánh Banh không cho là đồ già thì cũng cho là em đi cướp.”
Lưu Bang nói: “Nghe anh đi, không sai đâu, lão nếm được chỗ tốt làm sao quản tiền chú từ đâu mà có? Năm đó anh cũng không có tiền, nhưng dâng trọng lễ trong dịp mừng thọ lão Lữ(cha Lữu hậu),nếu không thể sao lão Lữ để ý tới anh? còn tự thân tiếp đón kìa.”
Kinh Kha chọc Lưu Bang: “Vậy rốt cục anh có đưa tiền không?”
Lưu Bang: “Làm gì có tiền, quần áo đều là đi mượn.” Nõi xong Lưu Bang liếc Hạng Vũ; “Vì thế nói tán gái thì da mặt phải dày, mày vì tán gái có thể làm được thế khoogn? Cho dù là vì Ngu Cơ.”
Tôi khinh thường: ‘Lão lữ có thể so với lão Hạng sao? ba Bánh Bao là kế toán đó.”
Lưu Báng; “Ngốc lắm, năm đó anh không có tiền, giờ chẳng phải chú có tiền đó sao?”
Hạng Vũ chợt níu áo Lưu Bang, hiếu kỳ hỏi: “thế sau lão Lữ không phát hiện mày ăn chực à?”
Lưu Bang cười ha hả: “Sao có thể, lão Lữ tuy không phải kế toán, nhưng cấp dưới toàn là kế toán, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-thuong-de-nhat-hon-loan/2320755/quyen-1-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.