Manh Linh bước lại gần chiếc giường to lớn của mình nhìn người con gái trước mặt, cất tiếng
Manh Linh: Cô tên là gì?
vị mỹ nhân trước mắt vẫn không lên tiếng Nhạn Diên quay đầu nghó nghiên khắp phòng cứ lúng túng không nói nên lời. Nhạn Diên nhìn khắp phòng 1 lượt sau đó chỉ tay vào con dao nhỏ trên dĩa trái cây, Manh Linh thấy nghi hoặc nhưng cô nương yếu đuối trước mặt không thể làm gì Manh Linh được nên cô ấy đã lấy con dao nhỏ đó đưa cho Nhạn Diên. Trước mặt Manh Linh Nhạn Diên bước xuống giường cầm con dao nhỏ " cót két " vài chữ trên bức tường quý giá nhặn nhụi chốc lát bức tường nguyên vẹn đã bị khắc đầy chữ. Manh Linh nhìn chữ kì lạ trước mặt nói
Manh Linh: ta không hiểu chữ này, cô không nói được sao?
nghe Manh Linh nói đúng đáp án Nhạn Diên đã gật đầu, căn phòng bỗng im ắng lạ thường Nhạn Diên chỉ vào họng mình rồi bắt đầu mấy máy vài chữ
Nhạn Diên: xi- n hãy... cho- o..tôi..*KHỤC KHỤC*
nói chưa hết câu đã ho ra máu nhìn khung cảnh này ai cũng sẽ đau lòng thôi
Manh Linh: thôi được rồi, ta hiểu rồi cứ ở tạm ở đây đi khi nào cô có thể nói ta sẽ cho cô về
Nhạn Diên kinh ngạc đôi mắt to tròn mở ra giống như chú mèo nhỏ đáng yêu, 2 gò má đã ửng hồng Nhạn Diên vội vàng gật đầu nắm lấy tay của Manh Linh đầy cảm kích, Manh Linh thấy cô ấy kích động như vậy cũng mỉm cười ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-rang-buoc-cua-ai-tinh-tu-kiep-truoc/2848920/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.