Chương trước
Chương sau
Buổi sáng ở kinh thành rất náo nhiệt các tỷ muội đã làm xong chuyện riêng của mình và đến nhà trọ họp mặt với Tịnh Nhã mọi người ai cũng thức sớm vì tiếng rao ồn ào ở đây nhưng Mạc Mạc vẫn ngủ ngon lành dù kêu thế nào cũng không chịu dậy

- Mạc Mạc!! mau thức dậy thôi!!! chúng ta phải vào hoàng cung ngay bây giờ đó ~ muội mau thức dậy đi

Trong tiếng gọi không ngừng của mọi người Mạc Mạc cũng đã thức giấc cô biết mình đã làm chậm trễ thời gian của mọi người thì lập tức thay y phục rồi xin lỗi nhưng không trách cô cả, mọi người rất yêu thương cô.

Sau khi đi vào xe ngựa Hàn Lâm thì cưỡi ngựa mấy tỷ muội bọn họ thì ở trong xe, Mạc Mạc ngồi ngay chỗ cửa sổ cô kéo khăn ra nhìn ngắm cảnh đường nơi đây vô cùng đẹp lại có rất nhiều biệt viện, phủ, của các nhà giàu chạy ngay qua căn nhà lớn nhất Mạc Mạc nhìn tấm bảng hiệu " PHỦ VƯƠNG GIA " trong lòng của cô có 1 cảm giác gì đó

Đến trước cổng Hoàng Cung sao 1 loạt kiểm tra tất cả đều thuận lợi đi vào. Đứng ở trong phòng chờ đợi đi ra múa Mạc Mạc và các chị em cùng nhau tập luyện lại lần nữa sau khi họ vừa xong thì có cung nữ đi vào mời họ ra trình diễn

Mạc Mạc bước ra lập tức cô cảm thấy khó thở vô cùng cặp mắt của bọn họ thật sự rất đáng sợ, những đôi mắt theo sát cô khiến cô cảm thấy kinh tởm đến muốn ói nhưng mà khi nhìn thấy sắc mặt của Mạc Mạc Tịnh Nhã đã nắm tay cô còn những tỷ muội khác họ mỉm cười vô cùng ngọt ngào khiến cô không còn e ngại nữa

Âm nhạc được thổi lên các tỷ muội như hoa như ngọc người cầm sáo, người đánh đàn, Tịnh Nhã vô cùng kiều mị ngồi ngay ở giữa tấu bản nhạc 2 cô gái bắt đầu múa đều đều Mạc Mạc ở giữa cô mặc 1 bộ đồ màu xanh dương áo trên màu trắng tay phồng, phía dưới là chiếc quần màu xanh máu tóc soăn nhẹ bồng bềnh theo các động tác linh động di chuyển. Tịnh Nhã mặc quần áo màu trắng xanh nhạt tay chân đeo vòng vàng óng ánh theo tiếng hòa tấu sợi dây đỏ xanh dù cô không múa nhưng nó lại như có sinh khí bay bổng theo điệu nhạc mái tóc hình cáo và hoa đỏ trên trán làm cho Tịnh Nhã càng thêm mê hoặc lòng người. Mạc Mạc bắt đầu nhảy ngón tay mềm mịn lướt theo làn da từ trên tay xuống đôi chân dài miên man, sau những động tác xoay tròn bung nhảy cô liền nhảy lên trên những cánh hoa anh đào nhỏ được rãi từ trên trời mà bay lên xoay 1 vòng lớn trong không trung cùng với tấm lụa xanh tạo ra 1 hình dáng yêu kiều thánh thót, mái tóc soăn đó được điểm xuyến bằng những móc vào và hoa vàng trong vô cùng diễm lệ các vũ công phía dưới mỗi người tỏ ra 1 vẻ đẹp riêng cùng tôn lên nhan sắc của nhau nhưng trong đó người nổi bật nhất chính là Tịnh Nhã và Mạc Mạc khiến cho các quan thần ở tại chỗ vừa kinh ngạc lại mê đắm, những cô gái có mặt ở đó cũng vô cùng phục điệu múa uyển chuyển thướt tha này họ không thể học nổi. Người đứng đầu khiến cho người ta si mê cuồng vọng còn cô gái đứng ở giữa lại là người được yêu thích nhất vô cùng đáng yêu.

Sau khi họ vừa dừng lại tiếng vỗ tay như sấm cứ không ngừng phát ra người con trai ngồi trên chiếc ghế lớn nhìn xuống vô cùng kinh ngạc, từ đầu tới cuối hắn chỉ nhìn chăm chú 1 người đó là Mạc Mạc. Hoàng thái tử có cảm giác vị cô nương này rất giống với vị hôn thê đã chết của hắn, nhưng vẻ ngoài thì hoàn toàn khác nhau Kiều Nhạn Diên chính là vẻ đẹp trong sáng nhưng lại rất u buồn cô ấy có mái tóc dài ngang xuống tới eo thích làm tóc đơn giản buột 1 sợi vải đỏ hơn nữa Nhạn Diên vô cùng ghét những đám tiệc lớn nhưng cô gái kia dù cho nhìn như thế nào cũng hoàn toàn khác biệt mái tóc soăn dài gương mặt đáng yêu với đôi môi đỏ mọng cặp mắt của cô ấy lấp lánh như các tinh tú trong vũ trụ đơn thuần và vô cùng đáng yêu nhưng lại khiến người khác không dám động vào chỉ sợ làm cô ấy đau vẻ đẹp này hoàn toàn khác với Nhạn Diên

Sau khi nhảy xong đoàn múa chuẩn bị đi vào thì 1 tiếng nói vang lên: cô gái mặc áo xanh cô hãy đến đây.

Vừa thốt ra lời Mạc Mạc liền kinh ngạc đảo mắt nhìn thẳng vào mắt của Hoàng thái tử Phổ Trạch, Tịnh Nhã lập tức cảnh giác hoàng tộc lúc nào cũng rắc rối tuyệt đối không thể để cho Mạc Mạc yêu dấu bị vướng vào nên cô lập tức hành lễ trả lời: Thưa hoàng thái tử muội muội của tôi không biết phép tắc nếu lỡ may làm phiền tới các quan thần và hoàng thái tử thì sẽ tội đáng muôn chết, xin hoàng thái tử hãy- y. Chưa kịp nói hết câu thì Phổ Trạch đã gằng giọng: ta bảo cô ấy lên thì cứ lên!



Nhìn thấy chuyện ra như vậy Tịnh Nhã cũng bất lực nói nhỏ với Mạc Mạc: muội muội lên trên đó 1 chút sau đó kiếm cớ rời đi bọn tỷ chờ muội ở trong phòng lúc nãy, nhớ kĩ nếu có gì thì xin lỗi rồi mau chóng rút lui nếu không thì hãy hét lên bọn tỷ sẽ chạy vào giúp muội

Mạc Mạc gập đầu sau đó e dè tiến lên đứng kế bên của Hoàng thái tử nhỏ giọng hỏi: hoàng thái tử ngài muốn tôi làm gì ạ. Nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Mạc Mạc trong lòng của Phổ Trạch có chút nghi ngờ vì chính hắn cũng không biết vì sao mình lại kêu cô gái này đến nhưng vẫn nói: Cô ngồi ở đây, muốn ăn cái gì thì cứ lấy không cần sợ

Đôi mắt to tròn của Mạc Mạc đầy kinh ngạc xen lẫn sợ hãi không phải chứ??? chiếc ghế ngồi kế bên hoàng thái tử chỉ có thể là hoàng thái tử phi mà thôi dù cho cô có ngốc thế nào nhưng mà tỷ tỷ đã chỉ dạy cho cô những thứ cần thiết cô không dám ngồi lên chiếc ghế này đâu, cô chỉ là 2 vũ nữ mà thôi sao lại có thể ngồi ở chiếc ghế cao quý này được trong lúc cô đang vô cùng bối rối không biết làm sao thì tiếng đập bàn vô cùng lớn đã thu hút sự chú ý của mọi người

1 ánh mắt đáng sợ đang hướng về Hoàng thái tử cô nương này được ngồi ở 1 chỗ rất đặt biệt cô ấy đấm vào mặt bàn khiến cho mặt bàn bị nứt mà đổ sập xuống dưới luôn. 1 nữ nhân vô cùng mạnh mẽ nhưng nhìn nhan sắc của cô ấy rất đẹp nhưng mà sức mạnh thì không đùa được Hoàng thái tử nhìn xuống thì nữ nhân đó đã tức giận mà gầm lên: Hoàng thái tử thần thấy cô ấy không muốn ngồi ở đó tại sao ngài lại cứ bắt ép ai không biết chỗ đó dành cho Hoàng thái tử phi

Phổ Trạch im lặng sau đó lên tiếng: Tố Di tiểu thư cô muốn làm càn sao?

Người nữ tử đó trông vô cùng tức giận: Tố Di không dám thần chỉ là bị trượt tay mà thôi, cô nương đó trong vô cùng khó xử nếu đã vậy thì ngài tại sao cứ bắt ép không cho cô ấy đi?

Nghe xong Hoàng thái tử lại tức hơn hắn đã đá Mạc Mạc 1 cái mạnh khiến cô té xuống trước mặt bao nhiêu người, cô không hiểu nổi mình chẳng làm gì sao tại sao lại đánh mình đau như thế này. Nhưng dù đau nhưng trước mặt bao nhiêu người đầy mưu hiểm cô cũng không dám khóc chỉ ôm cái chân bị xướt chảy máu của mình quỳ xuống. Thấy hình động quỳ xuống này của Mạc Mạc hắn càng tức giận hơn liền quăng dĩa trái cây bằng ngọc xuống đất mảnh vở rơi ra găm trúng vào cánh tay của Mạc Mạc cô đã rất đau rồi không kìm được mà kêu lê 1 vài tiếng thút thít nhỏ nhưng cô vẫn cắn răng không khóc.Tố Di nhìn thấy liền cảm thấy tức giận hơn hắn đúng là đồ điên 1 cô nương yếu đuối như vậy đã bắt ép người ta rồi còn đánh người ta như vậy thật đúng là không bằng cầm thú. Nhưng Tố Di cũng không làm gì được trước mặt bao nhiêu người cô không thể hành động lỗ mảng nếu không kế hoạch sẽ bị lộ. Mạc Mạc quỳ co ro dưới nền đất lạnh lẽo thấy chuyện như vậy cô liền ngước đầu lên nói: thần đã làm hoàng thái tử tức giận nhưng đây là lần đầu đến kinh thành vào hoàng cung xin hoàng thái tử tha thứ thần xin cáo lui, khi Mạc Mạc đứng dậy Phổ Trạch đã nhìn thấy bóng hình Nhạn Diên trên người cô thái độ coi thường vạn vật đó mới chính là thứ không lẫn vào đâu được sau khi Mạc Mạc đi hắn còn bắt gặp cô nhìn hắn với đôi mắt kinh bỉ tột cùng ánh mắt kinh tởm đó chính là thứ Nhạn Diên luôn luôn nhìn hắn

Vừa bước ra khỏi sảnh Mạc Mạc đi thẳng đến phòng của các tỷ tỷ họ vừa nhìn thấy cô chưa kịp vui mừng thì đã ngỡ ngàng vì trên chân cô có 1 vết thương rất lớn nó còn đang chảy máu không ngừng còn cánh tay thì bị cứa chảy máu, họ lập tức chạy đến hỏi han không ngừng an ủi cô Mạc Mạc lúc nãy còn đang nhẫn nhục cam chịu uất ức giờ đây đã hoàn toàn khóc nức nở cô vừa khóc vừa kể lại, các tỷ muội rất sót xa cho cô họ vừa cẩn thận lau rửa vết thương vừa cẩn thận từng li từng tí bôi keo trị sẹo rồi các loại khác, nhìn đôi chân hoàn mỹ của Mạc Mạc đã bị tên cầm thú điên khùng kia tổn thương bọn họ vô cùng tức giận có người đã tức đến phát khóc. Họ thân là sát thủ, tội phạm bị truy bắt từ trước đến nay chưa bao giờ khóc nhưng nhìn thấy muội muội đáng yêu mà mình hết lòng cưng nựng nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa vừa vào cung 1 chút đã bị thương tới mức như này. Hỏi thử ai mà nuốt trôi được cục tức này đây?

Nhìn đôi mắt đã đỏi ửng khi khóc của Mạc Mạc Tịnh Nhã sót xa vô cùng từ khi có Mạc Mạc cuộc sống trong thung lũng của bọn họ mới không tẻ nhạt nữa, cô ấy rất đáng yêu khi cười khiến cho ai cũng cảm thấy hạnh phúc tỷ muội bọn họ chăm bẵm cho Mạc Mạc rất tỉ mĩ nhưng bây giờ cô ấy lại bị đánh ra như thế này. Trong khi Mạc Mạc không làm gì sai cả Tịnh Nhã không để lộ sự căm phẫn của mình ra ngoài nhưng trong lòng của cô ấy muội muội chính là sinh mạng giờ đây trong lòng của cô ấy đang vô cùng hỗn loạn căm thù và tức giận khiến cho Tịnh Nhã quyết tâm lấy lại công bằng cho muội muội. Tịnh Nhã chính là bà chủ của các cửa hàng lớn nhỏ trong kinh thành này so về độ giàu có cô không thua hoàng thất nếu như đã đắt tội tới em gái cô thì cho dù là hoàng thái tử cũng không yên ổn đâu!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.