Edit: Michellevn
Hướng Nghị tỉnh giấc không tính là sớm, thức dậy đã hơn chín giờ, mặc dù đêm qua tiêu hao một lượng lớn tinh lực, nhu cầu cấp bách là một giấc ngủ đầy đủ mới bổ sung lại được, nhưng giường này mềm quá, anh ngủ không quen.
anh xoay xoay đầu, nằm ngủ bên phải anh là chủ nhân chiếc giường, đưa lưng lại với anh, gương mặt vùi trong chăn. Xem ra cô đã mệt lắm rồi, ngủ say mê man. Hướng Nghị trêu chọc cô một lúc cũng không tỉnh, cứ để cô tiếp tục nghỉ ngơi, còn mình thì mặc quần áo đi xuống lầu.
Tuy rằng Chu Lăng một tuần có khoảng năm ngày không ăn sáng, dì Thu vẫn cứ mỗi ngày đều chuẩn bị đâu đó. Bà trông thấy Hướng Nghị xuống lầu, khách khí mà cười cười:" Chào buổi sáng, ngài chờ mộtlát, tôi đi xới cơm."
" Để tự tôi làm đi." Hướng Nghị không quen được người ta hầu hạ như vậy.
Dì Thu xua xua tay:" Ngài ngồi, ngài ngồi đi ạ, để tôi làm là được rồi."
Hướng Nghị không ép nữa, rất nhanh di Thu đã chuẩn bị xong một phần đồ ăn sáng bưng lên, sau đó xoa xoa tay đứng bên cạnh, kính cẩn hỏi:" Ngài họ gì ạ?"
"Hướng Nghị." anh nhìn nhìn dì Thu thấy bà có hơi căng thằng," không cần khách khí như vậy."
Dì Thu cười cười, dừng một lúc nhìn nhìn trên lầu, hỏi:" cô chủ vẫn chưa dậy sao ạ?"
Hướng Nghị ừ một tiếng:" Để cô ấy ngủ thêm một lúc đi."
Dì Thu không nói gì thêm nữa, quay vào phòng bếp của bà, đến lúc Hướng Nghị ăn sắp xong mới chui ra dọn dẹp, có phần thân thiết mà chỉ chỉ:" cô chủ mà ngủ như vậy cũng phải đến trưa, nếu ngài buồn chán thì có thể xem ti vi."
" Con chó đâu rồi?" Hướng Nghị không hứng thứ gì xem ti vi, nhớ tới hai con chó lần trước đó.
" Ở phòng thú cưng đó, từ vườn hoa đi tới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-quyen-ru-nam-tinh/1989910/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.