Các học sinh ưu tú ở đây đều tức giận, lại còn nói bọn họ gia nhập vào một tập thể chó má, nàng cũng quá mức kiêu ngạo đi!
Thế nhưng, phần lớn người không được vào nhóm học sinh ưu tú đều âm thầm dựng ngón cái khen Già Lam một phen. Lời nàng nói, cũng là tiếng lòng của bọn họ.
Học sinh ưu tú thì sao? Có gì đặc biệt hơn người?
Sắc mặt Tư Đồ Trường Thắng hơi đổi, quay đầu nhìn các trưởng lão: “Thật sự có chuyện này?”
Ngụy trưởng lão bước lên nói: “Đúng vậy, viện trưởng! Thật sự là do đại công chúa cho người đến thông báo, ngài từng nói, chỉ cần là yêu cầu của đại công chúa, chúng ta phải hết sức thỏa mãn, cho nên…” Nhìn sắc mặt của viện trưởng càng lúc càng kém, lão không dám nói nữa, trong lòng thầm suy đoán, lẽ nào lão hiểu sai ý của viện trưởng?
“Chuyện này, ta sẽ tra rõ.” Thanh âm Tư Đồ Trường Thắng trầm thấp, vô cùng nhiếp chấn, khiến cả người Triệu Nhã Nhi chấn động, nhẹ run lên.
Viện trưởng muốn đích thân điều tra chuyện này? Vậy phải làm sao đây? Nếu để đại công chúa biết, ả giả truyền lệnh của đại công chúa, đem danh sách học sinh ưu tú tăng lên hai người, đại công chúa sẽ phản ứng như thế nào đây?
Nghĩ tới đủ loại khả năng có thể xảy ra, trái tim ả khẽ run rẩy, vô cùng sợ hãi.
Già Lam vẫn quan sát Triệu Nhã Nhi, để nàng bắt được ánh mắt sợ hãi của ả, âm thầm ghi nhớ, chẳng lẽ đằng sau chuyện này còn có kỳ hoặc?
“Ta nói thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-vo-luong-ma-nu-phuc-hac/646633/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.