Nhìn vẻ mặt khẩn trương của mọi người, Già Lam cúi đầu cười nhạt. Nàng cố ý tạo ra hiệu ứng như vậy, chính là vì muốn để bọn họ nếm thử mùi bị vu oan.
Lúc nãy, khi nàng bị người vu oan, trong số bọn họ có ai không vui sướng khi nàng gặp họa, hận không thể ném đá xuống giếng, đẩy nàng vào địa ngục?
Còn có Thiến Nhi…
Nghĩ đến thảm trạng của Thiến Nhi, lửa giận trong lòng nàng lại bùng cháy.
Buồn bực thì buồn bực, mặt ngoài nàng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ánh mắt cố ý quét qua quét lại trên người Triệu Nhã Nhi mười lần, cho đến khi Triệu Nhã Nhi không nhịn được run lên, nàng mới khẽ nhếch môi, dời tầm mắt.
Triệu Nhã Nhi, đừng tưởng như vậy là xong.
Trên đường đến học viện Thiên Dực, ai lừa nàng, ai cho người ám sát nàng, là ai hại nàng không thể bước vào đội ngũ học sinh ưu tú, từng khoản từng khoản nàng đều ghi nhớ.
“Nếu kẻ này muốn giết người hãm hại ta, có thể thấy được ta với gã có thù oán.” Già Lam cố ý dừng một chút, khiến cho trí tưởng tượng của mọi bay cao, ai có thù oán với nàng, như vậy người đó bị hiềm nghi lớn nhất.
Triệu Nhã Nhi đứng mũi chịu sào, đôi mắt trợn to. Già Lam ám chỉ người có thù oán với nàng ta, rõ ràng là nói ả.
“Ta tới học viện Thiên Dực chỉ được hai ngày, người quen biết không tới mười người. Trong số đó, những kẻ kết thù với ta chỉ có năm người…” Già Lam nói tiếp, ánh mắt nhìn chăm chú vào Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-vo-luong-ma-nu-phuc-hac/646631/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.