Giải quyết hai cao thủ linh tôn dễ dàng như vậy ư? Hiệu suất có phần hơi quá... 
Già Lam chậm rãi thu hồi suy nghĩ, thuận tay nhận Chiên Vương Kiếm, ánh mắt nhìn Tần quản gia thêm vài phần tìm tòi nghiên cứu. 
Hắn sở hữu thuật độn thổ, còn có thể tự do chui tới chui lui trong lòng đất, lại không bị đất và nước xâm nhập, thực lực thế này e là cao hơn hai cao thủ linh tôn. 
Mặc dù là nghênh đón chính diện, hắn hoàn toàn có năng lực chiến thắng. 
“Tần quản gia, ngươi đúng là chân nhân không lộ tướng.” Nàng cố ý trêu ghẹo hắn. 
“Già Lam tiểu thư đang khen ta à? Thật ra, ta...cũng cảm thấy như vậy!” Tần quản gia mỉm cười nói. 
Quả nhiên, chủ nào thì tớ nấy. Đều tự kỷ, không biết xấu hổ như nhau. 
Già Lam xem độ nặng nhẹ của Chiến Vương Kiếm trong tay, ước lượng nó không nhẹ, thân kiếm được làm bằng vàng ròng chừng hơn mười cân (1 cân = [IMG] kg). Nếu đem thanh kiếm này bán theo trọng lượng vàng, ước chừng giá trị cũng được hơn mười cân hoàng kim. 
Nhưng mà, giá trị thật chính là thuộc tính thượng phẩm trên thân kiếm của nó. Nếu là đạo khí, nhất định sẽ có khí hồn, thu phục nó trước cái đã. 
Hai tay Già Lam cầm hai đầu kiếm, bắt đầu sử dụng ngự bảo thuật. Chậm rãi truyền đạt suy nghĩ cho Chiến Hoàng Bút, Chiến Hoàng Bút ngửi được hơi thở của hồn khí thượng phẩm, nóng lòng muốn nếm thử lâu lắm rồi, không đợi nàng kêu, nó liền dò xét vào trong Chiến Vương Kiếm. 
Ánh sáng vàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-vo-luong-ma-nu-phuc-hac/646599/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.