Già Lam bán tín bán nghi, kéo khăn che mặt trên mặt xuống, soi vào Vạn Vật Kính.
Ánh sáng kì lạ xẹt qua mặt kính, một khuôn mặt tuyệt sắc khuynh thành dần dần hiện ra trong kính… Mày liễu mắt hạnh, cằm nhỏ nhắn, mũi khéo léo, sắc nước hương trời.
Đôi mắt đen thui sáng lóng lánh, giống như một đầm nước sâu, sâu không thấy đáy, ánh sáng trong con ngươi chớp động, có thể hấp dẫn vạn vật trong thiên địa.
Đây chính là gương mặt có thể khiến chúng sinh nghiêng ngã!
Tiểu Thú hít sâu một hơi, chớp mắt mấy cái, lần thứ hai nhìn vào trong kính, không ngờ dung mạo thật của nàng lại xinh đẹp đến thế.
Từng đợt ghen tị và cảm giác không an toàn như dòng nước lũ cuồn cuộn dâng lên, Tiểu Thú tà tà liếc nàng, thề thốt đủ loại, nhất định phải khiến cho nàng vĩnh viễn xấu xí như thế này, chủ nhân sẽ không thèm để mắt tới nàng! Hừ hừ!
Ở một mái hiên cách đó không xa, Sở Chiêu Viêm theo dõi Già Lam tới, vừa định muốn nhìn trộm xem có chuyện gì đang xảy ra, Tiểu Thú liền phát hiện ra sự có mặt hắn, vẽ ra một hình cung màu trắng, bổ nhào về phía hắn.
“Ai?”
Sở Chiêu Viêm nhanh chân lui về sau, hai tay nhanh chóng bày ra kết ấn ngăn địch: “Hỏa Thụ Ngân Hoa!"
Ánh sáng rực rỡ ở trước người hắn nổ tung, giống như pháo hoa nở rộ trong đêm tối, từng bó đều rực rỡ lóa mắt, kéo dài như sao băng, dọc theo một thanh ánh sáng khổng lồ, gần như muốn đem bóng dáng của Tiểu Thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-vo-luong-ma-nu-phuc-hac/259052/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.