Sau khi ăn xong, mọi người đều nghỉ ngơi, cậu cũng vậy. Nằm nghỉ được khoảng nửa tiếng thì tiếng chuông điện thoại của cậu vang lên. Cậu đi ra ngoài nghe để tránh không làm phiền ba cậu nghỉ ngơi.
[Cậu gọi mình vào giờ này là có việc gì vậy?]
Đầu dây bên kia, Hải Thâm vừa ăn mì gói, vừa chơi game vừa dò hỏi cậu.
[ Cậu về đấy ba mẹ tôi có hỏi gì cậu không? Cậu có nói gì không?]
[ Cậu gọi tôi chỉ để hỏi vậy thôi sao? Hai cô chú đều hỏi tôi là tại sao cậu không về quê cùng tôi. ]
[ Rồi cậu trả lời sao?]
[Tôi còn có thể trả lời sao nữa, chỉ có thể nói với họ là cậu sợ bị đánh nên không dám về thôi. ]
[Tôi mà sợ bị đánh sao? Tôi mà phải sợ sao? Mà sao tôi lại sợ bị đánh? Ai đánh tôi?]
[Mẹ cậu. ] Cậu trả lời làm Hải Thâm ở đầu dây bên kia suýt chút nữa là bị cắn vào lưỡi.
[Phụt!!!...Khụ khụ khụ.... Tiểu Thiên, cậu làm tôi bị sặc rồi đấy cậu có biết không? Đang yên đang lành sao tôi lại sợ bị mẹ mình đánh chứ, đúng không? Sao tôi phải sợ chứ, tôi có làm gì sai đâu chứ? Sao mẹ phải đánh tôi chứ? Tôi là con của bà mà, tôi rất ngoan mà, đúng không? Tôi ngoan mà, đúng vậy. Hơ hơ hơ... ]
Lâm Thiên không nhịn nổi nữa, cậu cười lớn. [Ha ha ha... Tôi mới chỉ nói đùa cậu một chút thôi cậu có cần làm quá lên vậy không? Ha ha ha...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-trong-game-muon-gap-ta-/3333833/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.