🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Từ khi đến Tiên Giới, đây là lần đầu tiên Dương Bách Xuyên đụng phải nhiều Ma tộc đến vậy.

"Xuyên tử, lần này e rằng chúng ta không thoát được rồi." Đông Phương Thiết Nhân thở dài đầy bất lực.

"Cái tên Ma Huyền này thực sự là tu vi Tiên Vương đại viên mãn sao?" Trước đó, Dương Bách Xuyên đã nghe Đông Phương Thiết Nhân nhắc đến Ma Huyền, nhưng lúc này lại không nhìn thấu được hắn ta nên không nhịn được mà hỏi xác nhận.

Đông Phương Thiết Nhân gật đầu đáp: "Nói chính xác là tu vi Ma Vương đại viên mãn. Trước khi chúng ta xuất phát, gia gia từng nói với ta về Ma tộc ở núi Ma Quật, trong đó có nhắc đến tên Ma Huyền này, cho nên chắc chắn không sai được."

"Nhưng mà này Xuyên tử, gia gia ta còn nói, tên Ma Huyền này tu luyện ma cong tối thượng của Ma toc - Hoa Huyet Ma Cong, loại ma cong nay cuc kỳ hiểm ác và độc ác, chỉ cần bị hắn chạm vào người nào thì cơ thể người đó sẽ hóa thành máu loãng."

"Tất nhiên lời đồn là vậy, nhưng thực tế chưa chắc đã nghiêm trọng đến thế, dù sao gia gia đã đặc biệt nhấn mạnh về tên Ma Huyền này, chứng tỏ hắn ta chắc chắn không phải nhân vật tầm thường. Vì vậy, chúng ta nhất định phải tập trung tinh thần đến mức cao nhất."

“Lần này là ta liên lụy đến huynh rồi. Xuyên tử, nếu lát nữa huynh có thể tìm thấy cơ hội chạy thoát thì huynh hãy đi trước đi, đừng trách ta ... Đừng trừng mắt, ta nói thật lòng đấy. Nếu không, cả hai chúng ta sẽ mất mạng, ta biết huynh có cách thoát thân, chỉ cần huynh thoát ra ngoài, ngày sau còn có thể báo thù cho ta.'

"Huynh nói xong chưa?" Dương Bách Xuyên trừng mắt nhìn Đông Phương Thiết Nhân.

"Xong rồi." Đông Phương Thiết Nhân cười khổ.

Dương Bách Xuyên hít một hơi sâu, sau đó dõng dạc nói: "Mẹ nó, huynh nghe cho rõ đây, đã làm huynh đệ của Dương Bách Xuyên ta thì chỉ có đồng sinh cộng tử, không có chuyện ai bỏ rơi ai mà chạy trốn. Hơn nữa, cái gì mà Ma Vương chó má gì đấy, cuộc đời lão tử hận nhất chính là Ma tộc, nếu đã đụng phải, có thể giết thì giết, giết xong rồi hẵng tính đến chuyện chạy trốn. Nếu phải chạy trốn thì cũng là hai huynh đệ ta cùng nhau chạy, lão tử không làm nổi chuyện bỏ rơi huynh mà chạy trốn đâu."

"Huynh đừng có suy nghĩ linh tinh, lát nữa giữ sức mà giet Ma tộc. Chẳng phải chỉ là một tên Ma tộc là Tiên Vương đại viên mãn thôi sao? Ngay cả lão quái Nhiếp Hồn lão tổ đó mà ta còn có thể làm lão ta phải phục tùng, ngoan ngoãn làm tiểu đệ người hầu đu theo ta, chẳng lẽ tên Ma Huyền này có thể nghịch thiên?"

“Hôm nay, ta nhất định phải xem thử hắn ta có bản lĩnh gì, chọc ta nổi điên thì ta sẽ giết sạch bọn chúng, không hề khó khăn gì!”

Nghe lời của Dương Bách Xuyên nói, sao Đông Phương Thiết Nhân chỉ cảm thấy như hắn đang khoác lác, nhưng cũng không khỏi cảm động và sục sôi máu nóng khi nghe những lời nói này.

Bản thân hắn lúc đầu cũng vì chướng ngại tâm lý e ngại Ma tộc mà mất đi ý chí chiến đấu.

Nhưng điều này cũng không thể trách hắn, ma khí và máu tươi của Ma tộc trời sinh đã khắc chế lực Tiên Nguyên, đây là điều mà cả Tiên Giới công nhận.

Không riêng gì một mình hắn có suy nghĩ như vậy.

Nhưng bây giờ nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, chiến ý trong lòng hắn cũng bị kích phát, cùng lắm thì chết thôi, chết còn không sợ thì hà tất gì phải e ngại Ma tộc chứ?

“Được, hai huynh đệ chúng ta cùng chiến đấu với Ma tộc! Ha ha, tuy là bảo vật gia gia cho ta đã bị Ma Huyền cướp mất, nhưng Đông Phương Thiết Nhân ta vẫn có sức chiến đấu một trận."

Nói xong, Đông Phương Thiết Nhân rút trường đao sau lưng ra, ánh mắt nhìn về phía Ma Huyền đang đứng trên băng sơn, đao chỉ thẳng vào hắn ta, lớn tiếng hô: “Ma Huyền, quyết chiến đi!"

Trong lúc nói chuyện, cả người Đông Phương Thiết Nhân giải phóng toàn bộ khí tức, tu vi đạt tới Tiên Vương trung kỳ đỉnh phong, ngay sau đó hắn vung một tay lên, lưỡi đao rạch một đường lên ngón tay, máu tươi nhuộm đỏ thân đao.

Ngay sau đó, trường đao của Đông Phương Thiết Nhân phát ra âm thanh rung động mạnh mẽ, ánh sáng xanh tỏa ra vô cùng chói mắt.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy trên thân trường đao của Đông Phương Thiết Nhân mờ mờ xuất hiện từng đạo minh văn theo phong cách cổ xưa, rõ ràng đây là con át chủ bài của Đông Phương Thiết Nhân, có vẻ như hắn đã mở phong ấn của trường đao.

Khí tức vô cùng cường đại từ thanh đao tỏa ra khắp trời, nhưng sắc mặt của Đông Phương Thiết Nhân cũng nhợt nhạt đi nhiều.

Dương Bách Xuyên biết Đông Phương Thiết Nhân đang liều mạng ...

Về việc Đông Phương Thiết Nhân chĩa mũi đao về phía Ma Huyền, rõ ràng là muốn gánh vác giúp hắn.

Dương Bách Xuyên sao lại không hiểu được đạo lý này?

Có thể kết giao với một huynh đệ biết suy nghĩ cho người khác, trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy vô cùng cảm động, đời người như vậy đã đáng giá lắm rồi.

Nhưng Dương mỗ sẽ không để huynh đệ của mình chịu thiệt thòi, việc đối phó với Ma Huyền vẫn nên để hắn ra tay.

Hơn nữa, mặc dù hắn chỉ có tu vi Tiên Quân đại viên mãn, nhưng là một phong hào Tiên Quân, hắn tự có cách ứng phó khi đối mặt với một Ma Vương cùng cấp bậc với Nhiếp Hồn lão tổ.

Điều duy nhất đáng tiếc là lá cây Ngũ Lôi Tử và sấm dưa hấu vẫn còn hai tháng nữa mới chín, nếu không thì hắn hoàn toàn không sợ tên ma đầu cấp bậc Tiên Vương này.

Tuy nhiên, hắn vẫn còn thủ đoạn, dù không thể đánh bại được Ma Huyền, nhưng dẫn Đông Phương Thiết Nhân thoát khỏi vòng vây của Ma tộc thì không thành vấn đề.

Dưong Bách Xuyen hít sau một hơi rồi truyền am cho Đông Phương Thiết Nhân: "Nghe đây, đừng có ngốc mà lao vào đối đầu trực diện với Ma Huyền, chờ lát nữa hành động tùy cơ mà làm, có thể chúng ta không thắng nổi Ma Huyền, nhưng thoát thân thì không khó."

"Thoát thân thế nào?" Đông Phương Thiết Nhân ngạc nhiên hỏi.

"Huynh quên mất ta có bầy chim cưa rồi sao? Hy vọng lần này mười vạn chim cưa có thể phát huy tác dụng, có thể giết sạch bọn Ma tộc thì giết, nếu không giết nổi bọn họ thì chúng ta vẫn có thể thoát ra ngoài." Dương Bách Xuyên truyền âm.

Thực ra trong lòng Dương Bách Xuyên cũng không chắc chắn, không biết chim răng cưa có hiệu quả với Ma tộc hay không .?

Nhưng có mười vạn chim răng cưa thì có lẽ sẽ đủ.

Đáng tiếc là nơi này hơi nhỏ, ước lượng chỉ có thể thả ra tối đa ba vạn con chim răng cưa.

Mười ba tên Ma tộc bao vây Dương Bách Xuyên và Đông Phương Thiết Nhân lập tức bùng nổ ma khí, lao tới tấn công hai người ...

Còn Ma Huyền thì vẫn đứng trên băng sơn, từ trên cao nhìn xuống, dường như Dương Bách Xuyên và Đông Phương Thiết Nhân không đủ tư cách để hắn ta ra tay.

Dương Bách Xuyên càng nhìn càng bực.

Đúng lúc này, chim Thần Ma đang nắm ngủ trên vai Dương Bách Xuyên bỗng lên tiếng: “Ta nói này, tiểu tử, ngươi có thể lao tới và đánh gục cái tên yếu ớt kia không? Mẹ nó, hắn ta giả vờ đến mức phát bực đấy, chơi hắn ta đi."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.