🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong lúc hoảng loạn, thanh niên Ma tộc vội vàng vận dụng toàn bộ ma khí của mình để hóa giải hai kiếm của Dương Bách Xuyên, nhưng hành động này lại tạo ra một kẽ hở.

Chính lúc này, Hồng Y lão đến nhanh như chớp, bỗng nhiên ra tay.

“Phập!"

"A!"

Chỉ thấy Hồng Y xuất thủ thành đao, một tây đâm xuyên qua hậu tâm của thanh niên Ma tộc.

Khiến cho thanh niên Ma tộc kêu lên thảm thiết.

Trong khoảnh khắc sinh tử, tên thanh niên Ma tộc phát ra một tiếng hét dài: “A ... Ma Huyền đại nhân cứu ta ~"

"Phập ~"

Nhưng đã bị Hồng Y trở tay tung thêm một cú đấm đập thẳng vào đầu hắn ta, khiến đầu hắn ta nổ tung.

Đến lúc này, hai tên Ma tộc lần lượt mất mạng.

"Tu sĩ Ma tộc cũng chỉ có vậy thôi à."

Lúc này trông Dương Bách Xuyên có chút kiêu ngạo, nhưng không thể phủ nhận là thực lực hiện tại của Dương mỗ thật sự đã tăng lên một chút, phong hào Tiên Quân không phải chỉ là hư danh, mà là thứ hắn giành được bằng thực lực.

Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rõ, việc giết được hai Ma tộc có thực lực tương đương Tiên Vương trung kỳ này phần lớn là nhờ Hồng Y.

Sức mạnh thuần nhục thân của Hồng Y hoàn toàn không để lộ khí tức pháp lực, là yếu tố khiến kẻ địch bị lừa, đến khi kẻ địch nhận ra điều này thì đã quá muộn.

Ngoài ra, hắn mơ hồ cảm giác được kể từ khi hắn giết chết Cửu Kiếm Tiên Quân và trở thành phong hào Tiên Quân Càn Khôn, mọi giác quan của hắn đều trở nên nhạy bén hơn nhiều. Điều này khiến hắn nghĩ đến phong hào được Thiên Đạo công nhận có thể không chỉ là tên gọi, mà còn mang đến một số lợi ích tiềm ẩn mà chính bản thân hắn cũng chưa rõ.

Thôi cứ đợi sau này rồi tìm người hỏi thử.

Tổng thể mà nói, vẫn là do thực lực của hắn mạnh mẽ.

Nghĩ lại thì cũng đúng, bây giờ hắn đã là một Tiên Quân đại viên mãn thực sự, chỉ cách Tiên Vương một bước nữa thôi.

Trong quá trình này, hắn đã phải trả giá những gì chỉ có bản thân hắn biết rõ.

Thêm vào đó là các bí pháp thần thông và bảo vật trên người, việc giết chết hai Ma tộc tương đương với Tiên Vương trung kỳ dường như cũng bình thường, không có gì đáng tự mãn. Ừm, không thể kiêu ngạo tự mãn được, bởi vì kẻ thù trong tương lai sẽ chỉ càng mạnh mẽ hơn.

Mặc dù trong lòng tự nhắc nhở như vậy, nhưng trên khuôn mặt hắn vẫn không thể che giấu nụ cười tự man.

Sau khi trận chiến kết thúc, Dương Bách Xuyên không quên dọn dẹp chiến trường, hắn chỉ phất tay một cái, pháp khí trữ vật trên người hai Ma tộc đã bị thu lấy, sau đó hắn ném vào không gian bình Càn Khôn.

Luc này han mới quay người bước về phía Đông Phương Thiết Nhân.

Vừa đi được một lúc, hắn lại phát hiện Đông Phương Thiết Nhân đang trố mắt nhìn mình với vẻ mặt như nhìn thấy quái vật.

“Nhìn gì thế? Chẳng lẽ trên mặt ta có lọ à?" Dương Bách Xuyên cười nói.

“Ừ, đúng là có lọ thật ... " Đông Phương Thiết Nhân trêu ghẹo rồi đứng dậy.

Thương thế của hắn vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng đã tốt hơn trước rất nhiều. Trong lúc Dương Bách Xuyênn chiến đấu với hai Ma tộc, Đông Phương Thiết Nhân vẫn luôn chú ý, hắn nghĩ là nếu Dương Bách Xuyênn không thể địch lại thì hắn sẽ cố gắng hồi phục chút sức lực để lao lên giúp đỡ, dù có phải liều mạng cũng không hối tiếc.

Nhưng kết quả của trận chiến lại vượt quá sức tưởng tưởng của hắn.

Dương Bách Xuyên chỉ mất chưa đến mười phút để kết thúc trận chiến, thật không ngờ chỉ trong vài tháng không gặp, hắn lại trưởng thành như thế?

Đương nhiên, Đông Phương Thiết Nhân cũng thấy rõ vai trò của Hồng Y trong trận chiến này, thật sự khiến Đông Phương Thiết Nhân không khỏi ghen tị, nhưng nhiều hơn là vui mừng cho Dương Bách Xuyên, đây chính là huynh đệ của Đông Phương Thiết Nhân hắn.

Đông Phương Thiết Nhân hít sâu một hơi để xua tan những suy nghĩ lộn xộn, sau đó lên tiếng: "Xuyên Tử, nơi này không nên ở lại lâu, chúng ta rời khỏi đây trước đã. Ma Huyền dẫn theo dị chủng Ma tộc đang ở gần đây, chúng ta đi mau đi."

Mặc dù Dương Bách Xuyên không sợ, nhưng cũng không kiêu ngạo, qua lời kể của Đông Phương Thiết Nhân, hắn cũng thấy kiêng dè Ma Huyền đại nhân. Dương Bách Xuyênn hiểu rõ tính cách của Đông Phương Thiết Nhân không phải là người hay sợ hãi, nhưng hắn lại nhấn mạnh nhiều lần về Ma Huyền, vậy chắc chắn là có lý do.

Hắn lập tức gat đầu đáp: "Cũng được, chúng ta đi tìm đám người Lạc Dương thôi.”

Ngay sau đó, cả hai quay người rời đi.


Trong lòng Dương Bách Xuyên cảm thấy nặng nề, hắn thầm nghĩ: "Cao thủ ... "

Ngay sau đó, bốn phía bất chợt xuất hiện hơn mười Ma tộc, từng tên đứng im lặng bao vây hắn và Đông Phương Thiết Nhân.

Những người này đều tỏa ra khí tức mạnh mẽ, dường như không khác mấy so với hai Ma tộc vừa bị hắn giết, trong đó có ba tên đạt đến cấp Tiên Vương hậu kỳ, những kẻ còn lại ít nhất cũng là trung kỳ.

Ma khí cường đại tràn ngập khắp nơi, Dương Bách Xuyên âm thầm cười khổ: "Lần này xem ra thực sự là có chút phiền toái rồi."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.