🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nghe xong, Nhiếp Hồn lão tổ cũng cảm thấy bây giờ chỉ có con đường này.

Lạc Dương và Tuyết Hương cũng không nhiều lời.

Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn không gian động băng khổng lồ này: "Mọi ngươi tản ra, nếu kẻ cướp đoạt tiên thạch của chúng ta biến mất ở nơi này, thì khả năng cao hắn cũng đang ẩn nấp trong không gian động băng này.

Nếu không phải vì người này thì Thiết Nhân sẽ không đi lạc, nếu đối phương đang ẩn nấp ở đây thì ta sẽ khiến hắn phải hối hận. Mọi người cùng ra tay, lần này không vì tiên thạch, cùng nhau ép kẻ đang trốn xuất hiện.

Sau khi phá hủy đống băng trụ kia, các ngươi chờ ta ở đây, ta đi rồi cũng yên tâm."

“Rõ, tiểu sư thúc." Lạc Dương gật đầu.

Nhiếp Hồn lão tổ cũng lên tiếng, lập tức điều khiển con rối Hắc Giáp ra tay.

Tuyết Hương cũng ra tay phá hủy băng trụ.

Dương Bách Xuyên triệu hoán chim Thần Ma ra. Trước đó Qụa Đen nói nơi này rét lạnh, nó ghét lạnh nên bảo Dương Bách Xuyên đưa vào không gian bình Càn Khôn.

Nhưng lúc này hắn cần sự trợ giúp của Qụa Đen. Đừng nhìn Qụa Đen không có tu vi, nhưng tầm nhìn và kiến thức của nó thì không thể chê.

Dương Bách Xuyên cần nghe một số kiến nghị của nó về việc tìm Đông Phương Thiết Nhân và tìm kiếm kẻ địch đang ẩn nấp.

“Gà mờ, lão tử vừa mới ngủ mà ngươi đã làm phiền rồi, ngươi muốn làm gì ... "

Chim Thần Ma vừa xuất hiện thì đã lên tiếng mắng chửi.

Dương Bách Xuyên không muốn đấu võ mồm với chim Thần Ma, nói thẳng Đông Phương Thiết Nhân đã biến mất, kể qua tình huống chỗ này, hỏi chim Thần Ma bây giờ nên làm gì?

“Cách làm này của ngươi cũng được, nơi này tương đối quỷ quái, không có cảm ứng lẫn nhau, ngươi đi tìm người thì biết lạc trong mê cung này. Đầu tiên xử lý sạch sẽ đống băng trụ này, sau đó sẽ xuất hiện một không gian cố định lớn, tiếp đó ngươi để lại ấn ký của mình, tiện đường lúc tìm lại đây." Chim Thần Ma đồng ý với cách của Dương Bách Xuyên.

“Được, vậy giờ ta sẽ bắt đầu."

Dương Bách Xuyên ra lệnh cho Hồng Y bắt đầu phá hủy băng trụ.

Hắn hỏi chim Thần Ma: "Ngươi có thể cảm ứng được hơi thở của những người khác ở chỗ này không?"

Chim Thần Ma lắc đầu: "Không cảm ứng được, hoàn cảnh nơi này quá quỷ quá. Theo lời của ngươi, trong đống băng trụ này có chứa tiên thạch cực phẩm. Theo lý thuyết thì tiên thạch không nên là dạng này, đem tiên thạch cực phẩm mà ngươi tìm được cho ta xem."

Khi nó nhìn thấy tiên thạch cực phẩm trên tay Dương Bách Xuyên thì ngạc nhiên nói: "Gà mờ, đây không phải tiên thạch cực phẩm. Nếu lão tử không nhìn lầm thì đây là Hàn Băng Căn Nguyên. Nhìn qua trông giống với tiên thạch cực phẩm, tiên nguyên khí bên trong cũng vô cùng thuần tịnh.

Chẳng qua cách hình thành khác nhau, bình thường thì tiên thạch cực phẩm hình thành ở mạch khoáng, cả mạch khoáng chỉ có mấy viên. Mà có vẻ tiên thạch cực phẩm nơi này được ngung kết hình thành từ tinh khí của Hàn Băng Căn Nguyên dưới mặt đất.


Nhưng nơi này lại được bảo tồn hoàn hảo, hơn nữa các ngươi có thể thuận lợi tiện vào. Cứ vạn năm lại mở ra một lần, giống như cố ý thu hút người khác đi vào vậy. Nếu nghĩ theo cách này, tức là Sư Tử Thủy Tinh đã cố ý để lại một con đường hấp dẫn hậu nhân, như thể đang cố ý để người ta phát hiện ra gì đó vậy ... "

Nghe chim Thần Ma phân tích, Dương Bách Xuyên liên tục gật đầu. Phân tích này của Qụa Đen nghe đáng tin hơn suy đoán mạch khoáng tiên thạch bùng nổ rồi bị Sư Tử Thủy Tinh phong ấn lại của Nhiếp Hồn lão tổ.

Nhưng hắn nghe được từ ngữ quan trọng nhất - Hàn Băng Căn Nguyên.

Dương Bách Xuyên thắc mắc: "Hàn Băng Căn Nguyên mà ngươi nói là gì vậy?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.