🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Quả thật luc này, Nhiếp Hồn lão tổ đã chịu một thiệt thòi lớn. Nữ nhân khôi lỗi Á Thánh chính là khôi lỗi mà lão ta hao tốn không biết bao nhiêu tâm huyết mới luyện chế thành. Lão ta và khôi lỗi này có tâm ý tương thông, vì vậy mới có thể điều khiển như ý, thậm chí có thể cùng nhau thi pháp, mượn lực lẫn nhau. Nhưng lại bị Dương Bách Xuyên phá hoại như vậy, lão tổ thổ huyết chỉ là nhẹ.

Dù đã sử dụng bí phá, nhưng vẫn không triệu hồi được khôi lỗi trở lại, hoặc nói cách khác là không thể thoát khỏi, hoàn toàn mất liên lạc, tâm thần chịu phản phệ, làm cho Nhiếp Hồn lão tổ đã tiêu tốn rất nhiều sức lực, lão ta thổ huyết đến mức toàn thân đều run rẩy.

Dương Bách Xuyên nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng vô cùng sảng khoái.

Hắn cất tiếng cười lớn!

Trận này hắn đã đại thắng, không dựa vào bất cứ ai, chỉ một mình hắn đã đánh bại khôi lỗi Á Thánh, đồng thời gián tiếp khiến Nhiếp Hồn lão tổ thổ huyết và bị trọng thương.

Mặc dù dưới tình huống thực lực giữa hai bên cách biệt rất xa, tuy quá trình cũng rất gian nan nhưng kết quả cuối cùng vẫn là toàn thắng.

Thật sự là một chuyện đáng tự hào.

Nhưng Dương Bách Xuyên biết mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Kế tiếp, hắn sẽ phải đối mặt trực tiếp với Nhiếp Hồn lão tổ.

Mặc dù chim Thần Ma đã từng nói, thân thể của lão bất tử này không mạnh, nhưng đó chỉ là lời nói của chim Thần Ma. Hơn nữa, thân thể không mạnh không có nghĩa là thực lực kém.

Trên người Nhiếp Hồn lão tổ còn có Nhiếp Hồn đại pháp, có thể điều khiển khôi lỗi Á Thánh cường đại, sao có thể là một kẻ yếu? Rõ ràng lão ta là một đối thủ khó nhằn hơn nhiều.

Lần này, Dương Bách Xuyên giữ vững lý trí và sự cẩn trọng, cũng không vì mình đã trấn áp phong ấn được khôi lỗi Á Thánh mà kiêu ngạo, ngược lại, hắn càng thận trọng hơn.

Nhìn về phía Thần Hồn lão tổ ở phía xa, Dương Bách Xuyên nheo mắt, trong lòng suy tính đối sách.

Cho tới bây giờ, hắn và Nhiếp Hồn lão tổ cũng chưa từng đối đầu trực tiếp thật sự, lão ta vẫn luôn ẩn mình sau lưng điều khiển âm mưu.

Nhưng giờ đây, Hắc Giáp đại hán đã đuổi theo đám người Đông Phương Thiết Nhân, đến bây giờ vẫn chưa trở lại, điều này chỉ có thể chứng tỏ là Hắc Giáp đại han đã bị ba người Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương cầm chân ở đó.

Thời gian lâu như vậy mà chưa quay lại, cũng cho thấy một vấn đề là ba người Đông Phương Thiết Nhân an toàn và có đủ thực lực để đối phó.

Điều này phần nào khiến Dương Bách Xuyên có chút yên tâm.

Nhưng hắn cũng sốt ruột, thời gian càng kéo dài thì biến số sẽ càng lớn.

Hắn nhất định phải nhanh chóng kết thúc trận chiến với Nhiếp Hồn lão tổ để đi xem tình hình của đám người Lạc Dương thế nào.

Sau một khoảnh khắc đối mặt ngắn ngủi.

Nhiếp Hồn lão tổ cũng nhìn Dương Bách Xuyên với ánh mắt như rắn độc, rồi đột nhiên cất tiếng cười lớn, tiếng cười của lão ta vẫn như một đứa trẻ, nhưng kết hợp với vẻ ngoài thân hình già nua, tàn tạ của lão ta, vào lúc này thật sự càng thêm quỷ dị.

"Ha ha~ Tiểu tử, phải thừa nhận ngươi rất cường đại, cũng có thủ đoạn, thế mà có thể thu phục được khoi lỗi Á Thanh của lao tổ ta. Nhưng ngươi đã khiến lão tổ rất tức gian, ma hau quả khi lao tổ tức gian se vô cung nghiêm trọng. Lần này, lão tổ sẽ khiến ngươi hối hận vì đã đến thế gian này."

Nhiếp Hồn lão tổ đứng cách đó từ xa nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên rồi cất tiếng nói.

“Lão già kia, nếu ta có thể trấn áp khôi lỗi của ngươi thì ta cũng có thể trấn áp ngươi, dùng hết thủ đoạn của ngươi ra đây, để tiểu gia ta lĩnh giáo thử Nhiếp Hồn đại pháp của ngươi lợi hại thế nào." Dương Bách Xuyên nheo mắt, không chút sợ hãi nói.

Ngay lúc đó, hắn thấy Nhiếp Hồn lão tổ đưa tay cầm lấy cây khô lâu trượng cắm trên mặt đất, miệng quát lớn: "Lĩnh vực Nhiếp Hồn, khởi động!"

Vừa nghe thấy tiếng quát lớn của lão già này, Dương Bách Xuyên lập tức cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Nhưng hắn không thể xác định được chỗ nào không đúng, cũng không cảm giác được gì.

Đúng lúc này, chim Thần Ma nhắc nhở: "Tiểu tử, không ổn rồi, Nhiếp Hồn lão tổ đã bày ra lĩnh vực khí tràng ở nơi này không biết từ lúc nào rồi, lão ta chuẩn bị thi triển Nhiếp Hồn đại pháp rồi, cái này không dễ đối phó đâu, ngươi phải cẩn thận giữ vững Nguyên Thần, không được thả lỏng. Chỉ cần ngươi lơ là một chút là sẽ bị lão ta nắm giữ hồn phách Nguyên Thần, cuối cùng bị thao túng đấy."

Chưa kịp nghe hết lời chim Thần Ma nói, xung quanh Dương Bách Xuyên đã có sự thay đổi lớn.

Cảnh vật biến đổi, thiên địa bạo tác phong vân, cùng lúc đó cũng bỗng nhiên trở nên U ám, mờ mịt không gì sánh được.

Thoáng chốc, mọi thứ biến thành một mảng hỗn độn.

Dường như bị ngăn cách với thế giới.

Lúc này, Dương Bách Xuyên biết hắn sắp phải đấu pháp với Nhiếp Hồn lão tổ

rồi.

Nhiếp Hồn đại pháp lão già kia nhắm vào hồn phách Nguyên Thần, mặc dù bây giờ y thức của han không con liên ket với Hắc Liên nữa, nhưng không có nghĩa là hắn không có lực lượng tự bảo vệ hồn phách Nguyên Thần của mình.

“Hừ, giả thần giả quỷ!"

Dương Bách Xuyên hừ lạnh.

Trong lòng hắn hơi động, chuông Đông Hoàng vận chuyển xuất hiện.

"Keng~"


Ngay lập tức, kim quang bạo phát, Tượng Thần Bản Mệnh cũng lơ lửng xuất hiện.

Hắn đã sớm tính toán biện pháp đối phó với Nhiếp Hồn đại pháp.

Tượng Thần Bản Mệnh và hai đại thần thông bản mệnh của hắn đều rất phù hợp để ứng phó.

Trên người hắn vẫn còn thủ đoạn, không phải sợ hãi lão già kia, có đôi khi đối mặt với kẻ địch cường đại, ngoài sự chênh lệch về thực lực, điều đáng sợ nhất chính là phương pháp thần thông của đối phương.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.