🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Bởi vì cơ hội hắn đợi đã tới ~

Nữ nhân Á Thánh kia đột nhiên dừng lại.

Hắn mở nắp huyết quan Hoàng Tuyền, cơ thể pháp tướng biến ra cánh tay khổng lồ nâng chiếc quan tài, sau đó úp xuống đầu con rối kia: "Định thân ~"

Khôi lỗi Á Thánh vốn còn đang giãy dụa, nhưng sau khi hắn thi triển thuật định thân thì dừng lại.

Dương Bách Xuyên biết thời gian này sẽ không kéo dài quá lâu.

Bởi vì thuận định thân dùng ý niệm cường đại bao phủ lên cơ thể nàng ta, hắn cảm nhận rõ ràng sức mạnh cường đại trên người nàng bắn ngược lại mạnh tới mức nào.

Hắn cũng chỉ cần kéo dài ba hơi thở thì sẽ có thể thu nàng ta vào trong huyết quan Hoàng Tuyền để phong ấn.

Hắn vung tay thôi động huyết quan, lối vào sáng lên nhắm thẳng phía nữ nhân Á Thánh, trong nháy mắt ánh sáng đỏ rực bao phủ nàng ta.

Dương Bách Xuyên thở phao một hơi, nhưng ngay sau đo vẻ mặt han lại thay

đổi

Bởi vì hắn nghe thấy tiếng gầm giận dữ: “Hừ ~"

Giọng nói này là của Nhiếp Hồn lão tổ.

Một chữ này giống như chân ngôn huyền ảo nào đó, lại làm cho thuật định thân của hắn không áp chế được.

Thời gian mới một hơi rưỡi, vẫn chưa đủ.

Lúc này thuật định thân là ý niệm nguyên thần của hắn, cảm thụ sâu sắc.

Nếu như nàng ta thoát khỏi thuật định thân thì những gì hắn làm trước đó sẽ trở nên vô nghĩa.

Không thể được.

Dương Bách Xuyên hô lớn: "Khóa cho ta."

Hắn gầm lên giận dữ, phun ra một ngụm máu tươi, sức mạnh nguyên thần đột nhiên tăng cao, cuối cùng cũng ổn định.

Huyết quan Hoàng Tuyền trong tay lại tăng thêm lực.

Ong ~

Huyết quan vang lên tiếng nổ, khí huyết sát gia tăng, phù văn bộc phát ra nuốt trọn nữ nhân khôi lỗi.

Ngay sau đó lại thêm một tiếng nổ, trong lòng Dương Bách Xuyên vui mừng.

Thành công rồi.

Hắn đã thu được nữ nhân Á Thánh kia vào trong huyết quan Hoàng Tuyền, sau đó lật tay đóng nắp lại.

Phong ấn ~

Ầm~

Quan tài đóng nắp.

Cuối cùng cũng mang được khôi lỗi Á Thánh khó chơi vào trong quan tài.

Phía xa.

Phụt ~

Nhiep Hồn lao tổ phun ra một ngum máu, lão ta đa mat đi liên hệ với khôi lỗi Á Thánh.

Nhìn cơ thể pháp tướng khổng lồ của Dương Bách Xuyên, vẻ mặt Nhiếp Hồn lão tổ âm trầm tới đáng sợ, lão ta gầm lên đầy giận dữ: "Nhiếp Hồn Đại Pháp, dưới pháp đạo Hồn Hề trở về cho ta~"

Lão già này nghiến răng nghiến lợi làm pháp, cây trượng đầu lâu không ngừng rung lên, lão cắm trượng xuống trước mặt, hai tay kết ấn, miệng phun máu tươi lên đầu lâu, không ngừng lẩm bẩm âm phù khó hiểu.

Dương Bách Xuyên cảm giác được có gì đó bất thường, huyết quan trong tay hắn vậy mà rung lên, giống như nữ nhân khôi lỗi kia muốn thoát ra ngoài.

Trong lòng vừa động thu hồi pháp tướng, khôi phục cơ thể bình thường, hắn vội vàng đánh một chưởng vào huyết quan để trấn áp, nhưng huyết quan Hoàng Tuyền vẫn không ngừng rung mạnh.

Cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn phất tay đưa huyết quan Hoàng Tuyền và trứng Côn Bằng cùng vào trong không gian Càn Khôn.

Lần trấn áp này đã thành công.

Ngẩng đầu nhìn Nhiếp Hồn lão tổ ở phía xa, lão ta lại phun ra một ngụm máu, cơ thể suýt chút nữa đã ngã xuống.

Dương Bách Xuyên cười lớn: "Haha, lão già kia phun ra mấy ngụm máu rồi?"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.