Chương trước
Chương sau
"Hahaha ~"

Từng tiếng cười ngây ngốc vang lên trong tháp Phong Ấn ~

Dương Bách Xuyên vuốt nhẹ kiếm Đồ Long, sờ vỏ kiếm cười thành tiếng.

Vỏ cho kiếm Đồ Long đã hoàn thành, có vỏ kiếm Phong Vân, tác dụng vô cùng lớn.

Hắn nhớ lão đầu từng nói, đạo kiếm mới có vỏ kiếm, hoặc nói đúng hơn là mới có tư cách này ...

Nhưng có một chỗ tới tận hôm nay Dương Bách Xuyên vẫn chưa rõ, cái gọi là đạo kiếm rốt cuộc là cấp bậc như thế nào?

Kiếm Đồ Long của hắn có phải cấp bậc đạo kiếm không ...

Nhưng nghĩ lại, cho dù có phải hay không thì cũng sẽ không quá kém.

Hơn nữa, trong lòng Dương Bách Xuyên, hắn vẫn luôn cho rằng cấp bậc của kiếm Đồ Long không thấp, năm đó lão đầu không hề chê, chỉ khen nó.

Trước kia không có vỏ kiếm, bây giờ vỏ đã thành, đây mới được xem là kiếm Đồ Long hoàn chỉnh.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, kiếm Đồ Long đang ở trạng thái ba trong một.

Ba trong một là vỏ kiếm có phu thê Phong Van va linh hồn của kiếm đồ Long, kiếm và vỏ sau khi gặp nhau đã trở thành một thể.

Kiếm Đồ Long có một mối liên hệ vô hình với hắn, giống như một phần của cơ thể, cảm giác này rất kỳ diệu, tất nhiên là do nhỏ máu nhận chủ.

Từ nay ngự kiếm có thể tùy theo ý của hắn, chủ yếu là Dương Bách Xuyên biết sau khi có được vỏ kiếm Phong Vân, tốc độ và uy lực của hắn sẽ tăng lên gấp bội.

Phu thê Phong Vân trong vỏ kiếm vốn tu kiếm của Tiên Giới hoặc Thần Giới.

Như chim Thần Ma đã nói, hai người này là đãi kiếm tu của kiếm thánh, hiểu rõ nhất chính là kiếm đạo, thuộc tính một Phong một Vân.

Sức mạnh của mây và gió chính là tốc độ.

Như vậy thì uy lực ngự kiếm của hắn sẽ không thể nào lường được.

Cầm kiếm Đồ Long trong tay, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng nỗi oán niệm của phu thê Phong Vân trong vỏ kiếm.

Lúc này, khóe miệng Dương Bách Xuyên cong lên, hắn hừ lạnh một tiếng nói với vỏ kiếm: "Các ngươi nên cảm ơn ta mới phải, nếu không có ta, cho dù các ngươi ra ngoài cũng sẽ hồn bay phách lạc, bị trấn áp ở nơi này trăm vạn năm, sức cùng lực kiệt, thoát được thì thế nào? Ra bên ngoài cũng sẽ bị người ta bắt đi luyện hóa mà thôi.

Hiện tại là thời đại Tiên Giới, các ngươi là tàn hồn Thần Giới, lẽ nào các ngươi ngây thơ cho rằng mình sẽ cao hơn một bậc? Nực cười, cho dù là thần hồn thì cũng chỉ là hơi tàn, ra ngoài gặp phải một vị Tiên Đế thì các ngươi chỉ có con đường chết.

Còn định tính kế tiểu gia, tìm nhầm đối tượng rồi? Hôm nay các ngươi được trở thành vỏ kiếm của ta chính là phúc duyên, sau này cố mà dốc sức, tiểu gia ta đương nhiên sẽ tìm cho các ngươi một lối thoát, các ngươi tự cân nhắc mà làm, có tin chỉ cần một suy nghĩ của ta cũng có thể khiến hai phu thê ngươi hồn bay phách lạc?"

Vừa rồi phu thê Phong Vân đe dọa Dương Bách Xuyên, bây giờ ngược lại, đổi thành Dương Bách Xuyên uy hiếp bọn họ.

Đây là điển hình của phong thủy luân chuyển, hôm nay đến lượt ta.

Mà phu thê Phong Vân nghe Dương Bách Xuyên nói chuyện, tuy rằng vô cùng chói tai, nhưng bọn họ cũng biết, Dương Bách Xuyên nói thật.


Lúc này bọn họ đã không có bất kỳ lợi thế nào, sống chết đều ở trong một ý niệm của Dương Bách Xuyên.

Bọn họ biết nếu không thức thời, tuyệt đối không có kết quả tốt.

Họ quả that là thần nhân, cũng là đai kiếm sĩ của kiếm đạo thánh nhân, vừa rồi chỉ hù dọa Dương Bách Xuyên nói mình là kiếm thánh nhân, không ngờ Dương Bách Xuyên lại không bị lừa.

Tất cả đều bị người ta nhìn thấu, bọn họ còn có thể oán giận sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.