Chương trước
Chương sau
Mặc dù hiện tại, uy lực không còn bao nhiêu nhưng dùng để làm vỏ kiếm là thích hợp nhất, hai người bị trấn áp bên trong còn là thần nhân, quả là thú vị, phu thê bọn họ là phôi kiếm trời sinh, nhưng không phải kiếm thánh gì cả, người tu kiếm đạo nhập thánh ở Thần Giới sao có thể bị cầm tù phong ấn ở nơi này?

Bọn nhọ nhiều nhất cũng chỉ là kiếm tu của Kiếm Đạo thánh nhân, nhưng cho dù hai con hàng này có phải thánh kiếm hay không thì cũng không hề đơn giản, thân là kiếm tu cua kiếm đạo thánh nhân Tiên Giới, bị trấn áp, chỉ có hai lý do, một là kiếm đạo thánh nhân của bọn họ chết, họ trở thành u hồn, lý do thứ hai có khả năng cao hơn, bọn họ bị chính thánh đạo kiếm nhân của mình phong ấn ở nơi này.

Nhưng đều không quan trọng nữa, hai kiếm sĩ này rất thích hợp làm vỏ kiếm cho ngươi, giống như đặc biệt chuẩn bị cho tiểu tử ngươi vậy, quá thần kỳ ~

Kiếm sĩ bên cạnh kiếm đạo thánh nhân của Thần Giới, chỉ còn tàn hồn, vừa khéo bị phong ấn trong thần thạch, lại còn là một đôi phu thê, thuộc tính một Phong một Vân, haha, phong vân nhất hợp, ngự kiếm giết địch, thật khó hình dung cảnh tượng đó sẽ như thế nào, lần này tiểu tử nhà ngươi kiếm hời rồi ~

Dứt lời, bản thân chim Thần Ma cũng vô cùng kích động.

Dương Bách Xuyên nghe vậy, mặc dù vẫn còn chỗ nghi ngờ, nhưng tóm lại thì vẫn nghe hiểu, chuyện này có thể thực hiện được.

Với hắn mà nói thì đây là chuyện tốt.

Kiếm Đồ Long vẫn chưa có vỏ, năm đó ở đảo Tán Tiên, sau khi nhìn thấy sự uy phong của lục giáp đạo kiếm, hắn rất thèm muốn, lúc lão đầu chết tiệt kia rời đi còn nói với hắn, kiếm Đồ Long của hắn không thể so cấp độ của lục giáp đạo kiếm, bảo hắn sau này tìm cho kiếm Đồ Long một vỏ kiếm phù hợp, đợi khi có vỏ, kiếm Đồ Long mới có thể hoàn chỉnh, phát huy ra uy lực mạnh nhất.

Dương Bách Xuyên luôn để ý tới chuyện này, nhưng hắn vẫn chưa tìm được.

Hôm nay cơ hội toi rồi.

Nghe chim Thần Ma nói như vậy, hắn không nhịn được kích động.

Dương Bách Xuyên hỏi: "Đãi kiếm sĩ là gì?"

"Người chuyên phục vụ cho kiếm của Kiếm Đạo Thánh Nhân, trên cơ bản thì giống như vỏ kiếm, đương nhiên một là người, một là vũ khí, dù sao thì đều phục vụ cho kiếm." Chim Thần Ma đáp.

“Vậy ta bắt đầu nhé, ngươi giúp ta nhìn một phút." Dương Bách Xuyên dặn dò.

Chim Thần Ma đáp: "Yên tâm đi, ngươi trực tiếp luyện hóa hai cái tháp nhỏ này thành vỏ kiếm là được, hai phu thê kia chỉ là tàn hồn, hơn nữa phong ấn ở bên trong, còn bị bình Càn Khôn của ngươi áp chế, bọn họ không làm gì được đâu, đúng lúc mượn sức mạnh của bình Càn Khôn để luyện hóa bọn họ, chuyện này với ngươi như cho không vậy."

Dương Bách Xuyên híp mắt, hai tay mắt đầu điều động Thanh Tiên tiên hỏa, hắn bỗng nhiên đánh lên hai tháp nhỏ.

“Âm ~"

Một tiếng nổ vang lên, hai ngọn tháp bị Thanh Liên tiên hỏa bao quanh, bắt đầu quá trình thiêu đốt.

Bên trong vang lên tiếng thét chói tai ...

"Tiểu tử ngươi ... ngươi muốn làm gì?"

"Ngươi ... ngươi ...? "

Phu thê Phong Vân thánh kiếm, hoặc nói đúng hơn bọn họ chỉ là kiếm tu mà thôi, cả hai đều vô cùng hoảng sợ.

Lúc này, Dương Bách Xuyên cũng không cần gì phải giấu bọn họ, hắn vừa dùng Thanh Liên tiên hỏa tiêu đốt tế luyện, tay không ngừng đánh ra pháp quyết: “Tính kế tiểu gia, các ngươi tìm nhầm đối tượng rồi, vốn dĩ để các ngươi hồn bay phách lạc, nhung tieu gia vẫn con thiếu vỏ kiếm, để các ngưoi trở thanh vỏ kiếm của ta coi như là đến từ đâu thì về chỗ đó, nếu không các ngươi chỉ có một con đường chết.

Đương nhiên bây giờ các ngươi có muốn chết cũng khó, rơi vào tay tiểu gia, các ngươi ngoan ngoãn phối hợp đi."

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa đánh pháp quyết, khi lão đầu rời đi đã truyền cho hắn một bộ bí pháp luyện chế vỏ kiếm.

Mặc dù là luyện chế nhưng không giống với luyện khí thông thường.

Bởi vì đây là vỏ kiếm có hồn.

Rất nhiều bước phải làm, thủ pháp cũng có một không hai.

Mặc dù thứ phong ấn tháp nhỏ là thần thạch, nhưng có sức mạnh của bình Càn Khôn trấn áp, cộng thêm Thanh Liên tiên hỏa của hắn thì cũng không khó để luyện chế thành hình.

Bình Càn Khôn đã dừng cắn nuốt, Dương Bách Xuyên đã cố gắng kết thúc,

Trước kia bình Can Khôn có Can Khon Chi Linh nên hắn không có cách nào dừng loại hấp thu này lại, bởi vì khi đo han vẫn chưa hoàn toàn khống chế được bình Can Khôn, nhưng sau khi han diệt Can Khôn Chi Linh thì Dương Bách Xuyên đã có thể làm thứ mình muốn.

Mọi chuyện đều chỉ cần một ý nghĩ của hắn.

Dù sao thì không gian Càn Khôn cũng đã hoàn thành việc thăng cấp, hiện tại dừng hấp thụ cũng không sao, hắn cần để lại một chút thần lực phong ấn trong vỏ kiếm.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút ...

Dương Bách Xuyên cảm giác như đã rất lâu, cũng không rõ cụ thể, có lẽ là mấy tháng, hay mấy năm, cuối cùng cũng hòa tan được hai tháp nhỏ, hợp hai thành một, luyện hóa thành vỏ kiếm.

Tàn hồn của Phong Vân vẫn luôn bị sức mạnh bình Càn Khôn áp chế bên trong, căn bản không thể ra ngoài.

Bởi vì hắn luyện hóa, phu thê Phong Vân cũng không còn tiếng động gì nữa.

Sắp hoàn thành, Dương Bách Xuyên triệu hoán kiếm Đồ Long ra, hắn cắt lòng bàn tay nhỏ mau len vỏ kiem, sau đo luồn kiem Đồ Long vao, xong bước cuối cùng, tam linh tương đồng, nhỏ máu nhận chủ.

"Ong ~"


Ánh sáng bạc vô cùng chói mắt.

Vầng sáng nhanh chóng thu lại.

Vỏ kiếm tinh xảo xuất hiện, một mặt khắc hoa văn đám mây, mặt kia là gió!

Vỏ kiếm Phong Vân!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.