Chương trước
Chương sau
Sau khi nghĩ ngợi, đang định nói với mọi người cùng nhau vào quan tài đi, ai biết lúc này không gian đột nhiên rung chuyển.

“Âm ầm ầm ~”

“Không xong rồi, không gian bắt đầu sụp đổ ~”

Giờ thì hay rồi, bọn họ cũng không còn sự lựa chọn nào khác, Dương Bách Xuyên lớn tiếng nói: “Mọi người cùng vào quan tài đi ~”

Lạc Dương phất tay, ánh sáng đỏ rực trong quan tài lóe lên, hiện ra những phù văn chớp tắt.

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều bay vọt vào trong.

Sau khi tiến vào, quả nhiên giống như những gì Lạc Dương nói, trong này là một thế giới khác.

Lúc trước khi quan sát từ bên ngoài, bên trong không hề có chỗ nào kỳ lạ, chỉ là cỗ quan tài đủ chỗ cho một người nằm mà thôi.

Nhưng sau khi tất cả mọi người tiến vào mới phát hiện ra bên trong có sức mạnh không gian, không gian này rất lớn, bọn họ xuất hiện trong một đại điện.

Ở đây có đầy đủ mọi vật dụng trong nhà.

“Mọi người cứ ngồi tự nhiên, ta khởi động sức mạnh của quan tài, có thể xuyên không gian, lúc đó chúng ta sẽ ra ngoài được.” Lạc Dương bảo mọi người ngồi xuống.

Dù sao thì không gian trong đại điện hai ba trăm mét vuông, vậy là đủ rồi.

Lạc Dương nói xong thì tay bắt đầu ấn pháp quyết.

Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên nghe thấy tiếng nổ vang, có lẽ là Lạc Dương đã đóng nắp quan tài lại.

Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, bên trong đại điện như có một loại sức mạnh vô hình đang chuyển động rất nhanh.

Hắn đoán Lạc Dương đã dùng sức mạnh xuyên không gian của quan tài, đi từ nơi này ra bên ngoài.

Cũng không biết sau khi rời khỏi đây sẽ tới đâu? Có phải vẫn ở thành Tiên Đan không?

Dù sao thì bây giờ cũng đã vào đây rồi, không còn sự lựa chọn nào khác, chỉ có thể chọn tin tưởng Lạc Dương.

Nhưng Dương Bách Xuyên vẫn đề phòng nàng ta, hoặc nói đúng hơn là đề phòng ý thức Ma thần.

Vậy nên hắn cố tình đứng bên cạnh Tuyết Hương, dẫn Tuyết Dương đứng chắn trước mọi người, nếu như cảm nhận được cái gì không đúng thì hắn có thể lấy ra khắc tinh của Ma thần bất cứ lúc nào.

Nơi Lạc Dương đang đứng trước một nơi khắc đầy những ký hiệu phù văn, theo sau những pháp quyết đang được nàng đánh ra đều sẽ có luồng khí di

chuyển.

Cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm, xem ra Lạc Dương thật sự đưa mọi người ra ngoài.

Chỉ cần nàng không hóa thân thành Ma thần thì mọi chuyện đều có thể giải quyết.

Những người khác cũng biết những gì đã xảy ra trên người Lạc Dương, dù sao. thì nó cũng rất nguy hiểm nên tất cả đều cố tình kéo dài ra một khoảng cách.

Không quá lâu, Lạc Dương đã thu tay lại. Ngay sau đó, mọi người đều cảm nhận được đại điện rung chuyển.

Dương Bách Xuyên căng thẳng nhìn Lạc Dương.

Chỉ thấy nàng cười rồi nhẹ giọng nói: “Đã hoàn thành lần xuyên không gian thứ nhất, nếu như không có gì xảy ra ngoài ý muốn, chúng ta đã trở về thành Tiên Đan, hiện tại có thể ra ngoài rồi.”

Nghe Lạc Dương nói như vậy, tất cả mọi người đều mừng rỡ, sau khi thoát chết trong gang tấc, bọn họ cũng trở về được thành Tiên Đan, ai cũng vui vẻ.

Nhưng Dương Bách Xuyên nghe xong thì lại nhíu mày, ý của Lạc Dương là có thể xuất hiện ở nơi nào còn chưa chắc, nàng nói nếu không có gì ngoài ý muốn thì sẽ về được thành Tiên Đan.

Vậy lỡ có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì sao?

Dương Bách Xuyên không nhịn được hỏi Lạc Dương: “Ngươi...không thể khống chế cỗ quan tài này sao?”

“Đúng vậy, nói chính xác thì cỗ quan tài này không phải của ta, mà là của ý thức Ma thần, ta không dung hợp với ma thần nên chỉ biết được cách khởi động quan tài, vậy nên không chắc chắn.

“Đợi đã mọi người đứng cả vào trận pháp, cùng nhau đi ra ngoài.” Giọng Lạc Dương dịu dàng còn mang theo ý cười.

Những người khác nghe vậy thì đều đứng vào trong trận pháp, quả nhiên có thể dùng được tiên thức, bọn họ phát hiện nơi trở về đúng là thành Tiên Đan, hơn nữa còn là thung lũng khi bọn họ tiến vào thành Ma.

Dương Bách Xuyên nghe mọi người nói vậy thì cũng thả lỏng, hắn và Tuyết Hương cũng vào trận pháp. Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn bầu trời, quả nhiên có thể phóng tiên lực nhìn ra bên ngoài, đúng là thung lũng kia, thấy vậy thì yên tâm.

Nhưng không một ai phát hiện, ngay lúc này, khóe miệng Lạc Dương nhếch lên, ánh mắt lóe qua một tia đỏ rực rồi biến mất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.