Chương trước
Chương sau
Nhưng bình Càn Khôn liên quan tới rất nhiều thứ, đây là bí mật lớn nhất trên người hắn, những người khác, cho dù là đám Tuyết Hương biết hắn có một Càn Khôn khác trên người, nhưng bọn họ chỉ xem như bảo vật động thiên mà thôi.

Không ai thật sự hiểu rõ bí mật to lớn của bình Càn Khôn, cho tới hiện tại, người thật sự biết được cũng chỉ có một mình lão đầu Vân Thiên Tà.

'Thậm chí có thể nói, lão đầu cũng không hiểu được bao nhiêu, chỉ là biết đại khái.

Vì sao không phải là bản thân hắn?

Nói ra thì hắn chỉ biết nhiều hơn lão đầu về chuyện bên trong bình Càn Khôn có một điện Càn Khôn mà thôi.

Bình Càn Khôn là một bảo vật lớn, cũng chính là con bài chưa lật trong tay hẳn, vậy nên Dương Bách Xuyên mới dám đánh cuộc một lần.

Hắn tin chim Thần Ma, ôm trứng Côn Bằng tiến vào trong ma trận cũng vì dựa trên điểm này.

Nếu không, Dương Bách Xuyên sao có thể dễ dàng đi mạo hiểm như vậy? Lúc này, hắn cắn chặt răng bước vào trong ma trận, trong lòng thầm nghĩ, nếu như trứng Côn Bằng không được thì hắn sẽ lập tức tiến vào trong bình Càn Khôn

rồi tính sau.

Nếu không tới mức đường cùng thì hắn sẽ không để lộ bí mật bình Càn Khôn của mình.

“Ong ~ Sau khi tiến một bước vào trong ma trận, một tiếng nổ vang lên. Bên trong ma trận, từng chữ khắc bùng lên ánh sáng đỏ...

Dương Bách Xuyên nhìn thấy từng luồng ánh sáng đỏ đang tràn về phía mình, giống như những con rắn độc đang nhào tới.

Nhanh như tia chớp, nháy mắt đã tới trước người hắn.

Lúc này hắn giống như một kẻ xâm phạm vào lĩnh vực của đại yêu nào đó, bị tấn công tập thể.

Cảm giác rõ ràng nhất là cơ thể như rơi vào kẽ nứt, toàn thân nổi da gà. Hơn nữa khi vô số những tia sáng kia ập tới, hắn cảm nhận được một cỗ áp lực đè nén, hơi thở khiến hắn không tự chủ được muốn quỳ xuống tản ra từ bên

trong quan tài máu.

Uy áp không gì sánh kịp trực tiếp bao phủ ở trên người hắn, cảm giác giống như mười vạn ngọn núi đang đè xuống.

Cơ thể phát ra từng tiếng kêu răng rắc, không thể nào cử động. Ý thức của hắn như bị trấn áp, trong ngoài cơ thể đều tê liệt.

Lúc này, vẻ mặt hắn mới thay đổi, đừng nói tới muốn làm việc khác, cho dù là dùng ý niệm để tiến vào bình Càn Khôn cũng không làm được.

Những gì xảy ra trong ma trận hoàn toàn vượt xa dự liệu của hẳn. Ánh sáng đỏ rực chiếu rọi trên người hắn... “Xèo xèo xèo..."

Hắn giống như là củi khô bị đốt cháy, phát ra tiếng xèo xèo.

“Xong rồi...sắp toi đè Dương Bách Xuyên muốn khóc cũng không kịp.

Trong nháy mắt, toàn thân có một loại cảm giác đau đớn xâm nhập vào tận linh hồn, như hàng vạn cây kim đâm vào, linh hồn cũng bắt đầu đau nhức.

Bây giờ hẳn đã hiểu rõ vì sao Biên Long lại trở thành một cái xác khô.

Chịu loại sức mạnh như thế này, ai có thể chống lại được.

'Thứ nhất là không kịp, thứ hai là quan tài máu kia có vấn đề, hơi thở tản ra giống như của một vị tiên nhân cao. cấp trấn áp một kẻ bình thường, chỉ cần uy hiếp cũng có thể đè chết.

Huống chỉ sức mạnh của ma trận này còn cướp đi máu trên toàn thân.

Rõ ràng những ánh sáng đỏ rực này đang hút máu để cung cấp cho chiếc quan tài kia.

Ma trận chính là một bộ máy, mà quan tài là trung tâm. Sắp chết rồi ~ Trong đầu Dương Bách Xuyên chỉ có duy nhất một suy nghĩ.

Chỉ trong một thời gian ngắn, Dương Bách Xuyên cảm giác như cả một thế kỷ đã trôi qua, hắn đang ở trong trạng thái đau đớn không thể nào nói rõ.

Còn định trong thời phút quyết định, trốn vào trong bình Càn Khôn để bảo. toàn tính mạng, haha bây giờ mới hiểu rõ, đứng trước loại sức mạnh này, hẳn

chẳng là cái thá gì.


Nhưng...

Trong khoảnh khắc như vậy, điều kỳ diệu luôn xảy ra.

“Âm rắc ~”

Cuối cùng, trứng Côn Bằng trong tay hắn cũng có động tĩnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.