Chương trước
Chương sau
Ngay sau đó, Tuyết Hương ngẩng đầu nhìn hắn chằm chằm: “Ta có thể tin ngươi không?”

Đối với câu hỏi này của Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên có thể nói cái gì?

Hắn hiểu ý của nàng, cũng biết trứng Côn Bằng quan trọng với nàng như thế nào, khi nàng hỏi ra câu này, hắn biết thật ra thì Tuyết Hương đã đồng ý rồi.

Nhưng là do nàng tin tưởng hẳn.

Dương Bách Xuyên chân thành nhìn Tuyết Hương: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không để trứng Côn Bằng xảy ra vấn đề gì, tin chim Thần Ma đi.”

Dương Bách Xuyên vừa nói vừa nhìn về phía chim Thần Ma.

“Đúng đúng đúng, ta bảo đảm sẽ không xảy ra chuyện, chỉ có lợi cho trứng Côn Bằng, các người không hiểu cái tên trứng Côn Bằng này tượng trưng cho cái gì, ý nghĩa ra sao, yên tâm đi, sẽ không có vấn đề gì đâu.” Chẳng mấy khi chim 'Thần Ma ủng hộ Dương Bách Xuyên.

“Được, cần ta giúp gì sao?” Tuyết Hương gật đầu.

“Các người lùi sang một bên, chữ khắc trên ma trận này không thể coi thường, để mình con gà Dương Bách Xuyên này là đủ rồi, đông người ngược lại không tốt, hắn ôm trứng Côn Băng tiến vào, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót nhầm lẫn.” Chim Thần Ma nói.

Cuối cùng Tuyết Hương cũng đồng ý để Dương Bách Xuyên dùng trứng Côn Bằng.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tính mạng của nhiều người đều ở đây, nếu không tìm ra được một con đường sống, cởi bỏ nút thắt, tới khi đó tất cả mọi người đều sẽ chết chứ đừng nói tới trứng Côn Bằng, thế nên đây là lựa chọn duy nhất.

Đương nhiên cụ thể như thế nào, trong lòng Dương Bách Xuyên cũng không nắm chắc.

Điều hiện tại có thể làm là tin vào chim Thần Ma.

Hy vọng trứng Côn Bằng sẽ có tác dụng.

Sau khi Tuyết Hương lui về sau, Dương Bách Xuyên gật đầu với đám người Đinh Hòa Bình, ý bảo bọn họ yên tâm, đồng thời cũng bảo vệ tốt cho bản thân, hắn chuẩn bị phá minh văn trên ma trận.

Ai biết lát nữa có bị cắn trả hay không?

Dù sao thì cái chết của Biên Long còn sờ sờ ngay trước mắt, trong lòng mọi người vẫn thấy khiếp sợ.

Hy vọng lần này không chậm trễ.

Dương Bách Xuyên cầm trứng Côn Bằng nói với chim Thần Ma đang ngồi xổm trên vai hắn: “Quạ đen, tính mạng của tiểu gia đây giao vào tay ngươi đấy!”

“Chỉ có thứ yếu gà như ngươi mới lề mề, cứ yên tâm bước vào đi, có lão tử đi cùng là được rồi, ngươi còn không tin tưởng ta hay sao, đúng là yếu gà ~” Chim 'Thần Ma lên tiếng mắng.

Dương Bách Xuyên nghe chim Thần Ma luôn miệng gọi mình là yếu gà thì trong lòng rất phiền muộn, năm đó khi lần đầu tiên bọn họ gặp mặt, hắn vẫn chưa phi thăng thành tiên, con hàng này đã gọi hắn là yếu gà.

Hiện tại hắn đã trở thành Hỗn Nguyên Đạo Tiên nhưng con quạ đen kia vẫn gọi hắn y như vậy.

Điều này khiến hắn vô cùng buồn bực, rất muốn chửi mắng một trận nhưng lời đến miệng lại không phát ra được.

Đối với con quạ đen này, hắn cũng không có cách nào, cuối cùng chỉ đáp: “Tiểu gia đây không so đo với ngươi nữa.”

Dứt lời, Dương Bách Xuyên cẩn thận đi về phía trước, chỉ cách hình tròn của ma trận chừng ba bước mà thôi.

Đi tới bước thứ ba khi sắp bước vào bên trong, Dương Bách Xuyên dừng lại hỏi chim Thần Ma: “Cứ vậy mà vào à?”

“Nói nhảm, đương nhiên là bước thẳng vào, nếu không thì ngươi còn muốn thế nào? Điều khiển trứng Côn Bằng sao? Bây giờ nó chỉ là một quả trứng mà thôi, yên tâm đi, trứng Côn Bằng gặp phải nguy hiểm sẽ xuất hiện dấu hiệu.

Đây là sinh linh vượt qua Tam giới ngũ hành, không phải là thứ mà tên yếu gà như ngươi có thể tưởng tượng được, lực lượng của ma trận kia có mạnh tới đâu thì cũng không làm gì được trứng Côn Bằng.

Chim Thần Ma hoàn toàn tin tưởng vào trứng Côn Bằng.

“Cũng không biết ngươi lấy đâu ra tự tin đó, chủ nhân như ta đây còn chưa tự tin được như vậy.”

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm rồi bước vào trong.

Quả thật sau khi Dương Bách Xuyên dùng máu luyện hóa trứng Côn Bằng, hắn đã trở thành chủ nhân của nó, nhưng lại không hiểu quá nhiều về quả trứng này, chỉ là có thể trao đổi cảm ứng.

Nói là trao đổi nhưng thật ra cũng rất gượng ép, gần như rất ít, bên trong trứng Côn Bằng có ý thức, nhưng chỉ nhận Tuyết Hương, không giao tiếp trao đổi với người chủ nhân như hắn.


Nhưng lúc này bọn họ không còn sự lựa chọn khác.

Trong lòng hắn đưa ra quyết định, nếu thật sự có gì đó xuất hiện, hắn sẽ lập tức chui vào trong bình Càn Khôn mặc kệ bí mật của hắn có bị lộ hay không.

Hắn cũng không muốn giống như Biên Long, bị sức mạnh của ma trận hút thành một xác khô.

Sở dĩ Dương Bách Xuyên dám xông tới nơi này, mặc dù hiện tại hắn rất lo lắng nhưng vẫn rất kiên định là bởi vì trong tay hắn còn con át chủ bài là bình Càn Khôn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.