Chương trước
Chương sau
Mọi người bị nhốt trong thế giới ý thức, đổi lại những người khác đã rời đi từ lâu, nhưng Dương Bách Xuyên lại mạo hiểm mạng sống vào đây cứu bọn họ.

Mọi người đều vô cùng biết ơn hắn.

Lúc này nhìn thấy Dương Bách Xuyên thể hiện uy nghiêm, chiếm thế thắng, mọi người đều vô cùng phấn khởi.

Bên Dương Bách Xuyên. Lúc này hắn tin tưởng bản thân có thể chiến thắng Huyễn Ma, bản mạng Thần Tượng xuất hiện, chỉ với ánh sáng bảy màu kia đã xóa bỏ một bàn tay của Huyễn

Ma, hắn vô cùng chờ mong năng lực khác của Huyễn Ma.

Ánh sáng bảy màu phát ra từ bản mạng Thần Tượng khiến Dương Bách Xuyên nhớ đến một câu chuyện thần thoại.

Phật giáo Khổng Tước Đại Minh Vương có khổng tước xòe đuôi phát ra thần quang năm màu có thể tinh lọc mọi thứ, tương tự như ánh sáng bảy màu của hắn,

hơn nữa của hắn còn nhiều hơn hai màu.

Cho nên Dương Bách Xuyên đặt tên cho ánh sáng bảy màu này là Tỉnh Lọc Vạn Vật.

Tiếp theo hắn còn phải thử khai quật những thần thông khác của bản mạng Thần Tượng.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nhìn Huyễn Ma đang hoảng sợ. Hay là dùng Huyễn Ma để khai quật thần thông của bản mạng Thần Tượng đi. Lúc này bản mạng Thần Tượng đã dung hợp với thần hồn của hắn.

Dương Bách Xuyên có thể cảm nhận được lực lượng thần hồn vô tận đang sôi trào trong cơ thể mình.

Dương Bách Xuyên thu hồi Hắc Liên, lúc này hắn cảm thấy chỉ với bản mạng 'Thần Tượng cũng đủ xé nát Huyễn Ma.

“Ngươi... Ngươi là Cổ Thần tộc?”

Huyễn Ma đột ngột lên tiếng.

Dương Bách Xuyên ngẩn người, Cổ Thần tộc gì cơ?

Chẳng lẽ Huyễn Ma nhận ra lai lịch của bản mạng Thần Tượng của mình? Phải biết rằng ngay cả sư phụ cũng không rõ về nó.

“Ha hả, ta là ai không quan trọng, quan trọng là ta muốn cho ngươi biết ai mới là phế vật.”

Dương Bách Xuyên nhíu mày vươn tay, ánh sáng bảy màu hiện ra.

Huyễn Ma hoảng sợ biến mất, dường như không muốn đánh với Dương Bách Xuyên.

Huyễn Ma biến mất, Dương Bách Xuyên không cảm nhận được tung tích của hắn ta, nhíu mày lạnh lùng nói: “Muốn chạy, mơ tưởng.”

Dương Bách Xuyên hét lớn: “Tinh Lọc Vạn Vật ~”

Ánh sáng bảy màu lóe lên, vọt vào sương mù hỗn độn, chiếu sáng mọi nơi, sương mù trực tiếp bị bốc hơi.

Một tiếng hét thảm thiết vang lên từ đằng xa.

Dương Bách Xuyên cười chạy đến, nhìn thấy Huyễn Ma đang bốc khói nằm vật vã trên mặt đất.

Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm Huyễn Ma: “Muốn chạy hả?”

Phất tay đấm về phía Huyễn Ma, trong lòng lâm bẩm: “Mệnh tinh là đạo, tượng là thần, trấn.”

Đột nhiên lúc này trong đầu hắn hiện lên hai câu này. Giờ thì hắn đã hiểu, đây có thể là pháp quyết thi triển bản mạng Thần Tượng.

“Âm” Một quyền nện trên đầu ma khu của Huyễn Ma, ma khu nứt vỡ. “A~”

Tiếng hét thảm thiết vang lên, ma khí biến mất, Huyền Ma trở lại kích thước. cũ, nằm vật vã trên mặt đất.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.