Chương trước
Chương sau
Ba người đứng ở ba hướng, tất cả đều giữ khoảng cách. Thực ra mọi người đều hiểu, tạm thời sẽ không thể tin đối phương ngay được.

Nhưng nếu đã đến đây cả rồi thì chứng tỏ mọi người đều đồng ý với ý kiến của Kim Quy Tiên Nhân.

Trong hoàn cảnh này, mọi người đương nhiên nên thành lập một đội liên minh.

Kim Quy Tiên Nhân nở nụ cười khi thấy Dương Bách Xuyên ôm quyền hành lễ, hắn ta biết những nỗ lực của mình không hề phí công, tạm thời đã giành được hảo cảm từ Dương Bách Xuyên.

Hắn ta cũng ôm quyền nói: "Dương huynh đệ không cần khách khí, mọi việc cứ chờ sau khi rời khỏi đây rồi nói tiếp, sau này Kim mỗ sẽ giải thích cho ngươi, Kim mỗ không có ác ý với ngươi đâu."

Câu cuối cùng của Kim Quy Tiên Nhân rất chân thành. 'Theo cảm giác của Dương Bách Xuyên thì nghe có vẻ không có gì sai cả.

Tuy nhiên, hắn không phải là Cố Mao Lô tay mơ, đương nhiên sẽ không vì mấy câu nói của Kim Quy Tiên Nhân buông lỏng cảnh giác, chứ đừng nói đến nảy sinh sự tin tưởng đối với hắn ta.

Hắn chỉ gật đầu nói cảm tạ: "Đa tạ."

Hắn sẽ không nói nhiều lời thừa thãi, bởi vì hắn biết thứ mà hiện giờ bản thân đang phải đối mặt là một lão quái vật già đã tu luyện hơn mấy ngàn năm so với hắn, người ta lòng dạ và mưu mô hơn hắn rất nhiều.

Lúc này, Cảnh Xán tiên tử ở bên cạnh lên tiếng: "Cảnh Xán bái kiến Kim Quy tiền bối”

'Trước mắt Dương Bách Xuyên, nữ tử che mặt tên Cảnh Xán này cũng bước. lên phía trước hành lễ với Kim Quy Tiên Nhân.

Tuy nhiên, Dương Bách Xuyên cũng phát hiện ra nàng ta liếc mắt nhìn mình nhiều hơn.

Cũng cảm thấy giật mình khi Cảnh Xán tiên tử hành lễ với Kim Quy Tiên Nhân.

Trong cảm giác của hắn, tu vi từ khí tức của Cảnh Xán tiên tử và Kim Quy Tiên Nhân chênh lệch không bao nhiêu, bọn họ hẳn đều là người ở Đại La đỉnh phong.

Xem như là ngang hàng rồi!

Tuy nhiên, Cảnh Xán tiên tử lại hành lễ với Kim Quy Tiên Nhân theo kiểu mình là vấn bối, điều này đã khiến Dương Bách Xuyên có quan điểm khác về sự hiểu biết của Kim Quy Tiên Nhân.

Đúng lúc này, Kim Quy Tiên Nhân cười ha ha một tiếng rồi nói: "Cảnh Xán tiên tử đa lễ, nếu tất cả mọi người đều đã đến, vậy thì đây là một khởi đầu tốt. Hiện tại xem ra yêu thụ Quỷ Mẫu dường như đã bị Dương huynh đệ làm kinh sợ, bây giờ ba người chúng ta sẽ hợp lực tìm đường ra, ở đây quá nguy hiểm, tiếp theo mọi người phải đồng tâm hiệp lực mới được."

Sau khi nói vài câu khách sáo, Kim Quy Tiên Nhân nhìn Dương Bách Xuyên nói: "À đúng rồi, Dương huynh đệ, quên giới thiệu cho ngươi rồi, vị này là Cảnh Xán tiên tử, chính là đại đệ tử thân truyền của Các chủ Hỏa Vân Các ở thành Tiên Đan. Nàng là nhân tài kiệt xuất hiếm hoi trong những thiên tài trẻ tuổi của thành Tiên Đan hiện giờ, chưa tới hai ngàn năm đã tu luyện đến Đại La Cảnh đại viên mãn đỉnh phong."

"Tu vi có thể xem như ngang hàng với những lão già như bọn ta, đúng là Trường Giang sóng sau đè sóng trước, bản thân Kim mỗ cảm thấy thật xấu hổ, Cảnh Xán tiên tử còn là người kế thừa tương lai của Hỏa Vân Các, cũng được xem là một thiên tài Luyện Đan sư, có thể rèn luyện tiên đan đến năm chuyển, tiền đồ vô hạn, đám trẻ tuổi các ngươi sau này cứ từ từ giao lưu tạo giao tình, ha ha ha ~"

Dương Bách Xuyên nghe Kim Quy Tiên Nhân giới thiệu người mặc đồ đỏ che mặt được gọi là Cảnh Xán tiên tử này, trong lòng hắn cũng chấn động.

Chưa tới hai ngàn năm tu luyện mà đã đạt tới Đại La Cảnh đại viên mãn, đúng là thiên tài.

Đương nhiên, hắn tự cho là thiên phú tu luyện của mình cũng không tệ, từ khi bắt đầu tu chân đến nay đã phi thăng thành Tiên, coi như đã tu luyện 1680 năm, tu vi của hắn hiện giờ cũng đạt tới Kim Tiên đại viên mãn, chỉ thiếu chút nữa cũng tới Đại La Cảnh.

Từ trước đến giờ Dương mỗ vẫn luôn tự hào về thiên phú tu luyện của mình, nhưng bây giờ trong lòng hắn lại có chút ngưỡng mộ.

Xem ra trong Tiên giới cũng có những thiên tài yêu nghiệt.

Nghe ý của Kim Quy Tiên Nhân người ta là Cảnh Xán tiên tử này không chỉ có thiên phú tu luyện siêu việt, mà còn rất có năng lực trong con đường luyện đan, quan trọng là người ta còn rèn luyện được tiên đan đến năm chuyển, đúng là không bình thường quá rồi.

Không ngờ, những người có thể tu luyện đến Đại La Cảnh thì mỗi người bọn họ ít nhất cũng phải tu luyện bốn đến năm ngàn năm, thậm chí mất hơn vạn năm, số người mất chưa đến hai nghìn năm đã đạt đến Đại La Cảnh thì lại vô cùng hiếm hoi chứ chưa nói đến cảnh giới đại viên mãn.

Hơn nữa, ở con đường luyện đan, trình độ luyện ra tiên đan bình thường là hai ba chuyển, muốn đạt tới năm chuyển quả thật không đơn giản, cộng với việc tăng cường theo tu vi, tài nghệ mà một người biết luyện đan cũng sẽ tăng mạnh tùy theo đó. Đến lúc đó, trình độ luyện tiên đan cũng sẽ tăng lên tương ứng, tương lai không phải là không thể đạt được một đời luyện đan Đạo Tông Sư.

Đã vậy tuổi nàng ta lại còn nhỏ, còn là người kế thừa tương lai của Hỏa Vân Các, loại nhân vật này hoàn toàn có thể gọi là thiên tài.

Chỉ nghe Cảnh Xán nói: "Nói về thiên tài, ta thấy Dương đạo hữu này mới là thiên tài đấy, hắn đi theo Đông Nhan - một trong những Điện lão của điện Ma Đan tiến vào đây, nhưng Đông Nhan đã mất tích, còn khí tức của Cố Liên Hoa - cháu gái của Cố Diệp, Lâu Chủ Tiên Đan Lâu và Đại Kiếm sư Hàn Dương đều đã biến mất, nhưng Dương đạo hữu thì vẫn sống sót yên ổn."

"Như vậy...... Thực lực thủ đoạn của Dương đạo hữu chẳng phải đã tốt hơn lần trước sao......? Cũng không biết đám người Đại Kiếm Sư Hàn Dương và Đông Nhan biến mất như thế nào? Không biết Dương đạo hữu có thể giải đáp sơ lược vấn đề được không?”

Người đặt câu hỏi này rất gay gắt.

Cảnh Xán nói chuyện trực tiếp với Dương Bách Xuyên, nhưng lọt vào tai Dương Bách Xuyên lại rất khó nghe.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.