Chương trước
Chương sau
Nghe Đông Nhan nói, Dương Bách Xuyên mỉm cười và nói: "Vậy thì ta thật cảm tạ Đông Nhan đạo hữu."

"Nên làm, nên làm. Vì Dương đạo hữu thẳng thắn như vậy, Đông Nhan ta cũng sẽ không vòng vo. Nghe quản sự của chúng ta nói, đạo hữu cần Quỷ Mẫu Hoa Lệ?” Đông Nhan mỉm cười hỏi.

"Chính xác, nhưng quản sự của ngươi nói rằng chợ Vạn Dược của ngươi không có Quỷ Mẫu Hoa Lệ, nhưng có thể cung cấp thông tin về Yêu thụ Quỷ Mẫu. Nếu Đông Nhan đạo hữucó thể cung cấp thông tin về Yêu thụ Quỷ Mẫu, Dương mỗ sẵn sàng dùng Tiên Thạch mua, không biết ý của Đông Nhan đạo hữu thế nào?” Dương Bách Xuyên cũng mỉm cười và nói.

Lúc này, hai người giống như hai con cáo, một lớn một nhỏ. Đông Nhan rõ ràng đang giở trò.

Nhưng hẳn ta tưởng rằng Dương Bách Xuyên không biết, chỉ là hắn ta cũng không biết, Dương Bách Xuyên sau khi có thần giao cách cảm, hẳn đã phán đoán Đông Nhan đang có ác ý, lúc này hắn chỉ là đang nói lời khách sáo mà thôi.

Lúc này, Đông Nhan trong mắt lóe lên, trên mặt lộ ra vẻ trầm ngâm, sau đó ánh mắt cực kỳ chân thành nói: "Không giấu gì Dương đạo hữu, kỳ thực ta cũng đang thu thập Quỷ Mẫu Hoa Lệ, ngươi cũng biết Ma Đan Điện ta quan trọng nhất chính là con đường luyện đan, đối với một luyện đan sư mà nói, luyện đan chính là con đường đạt tới giác ngộ.

Nhưng không có tiên đan, tuyệt đối không thể luyện chế một loại tiên đan nào đó, nếu muốn luyện chế một loại tiên đan nào đó mà không thể luyện chế, nó sẽ trở thành nút thắt trong lòng, khiến tu vi bị mắc kẹt lại, đây là một điều rất đau đớn.

Thành thật mà nói, ta đã có thông tin về sự xuất của Yêu thụ Quỷ Mẫu, nhưng sau nhiều lần thử, ta vẫn không thể lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ, thường khi thu thập chúng, Quỷ Mẫu Hoa Lệ sế bốc hơi một cách khó hiểu. Kỳ quái, nhưng ta không biết tại sao, Dương đạo hữu, ngươi có biết vì sao như vậy không?

Nếu Dương đạo hữu biết chuyện này, xin hãy nói cho ta biết, chỉ cần Đổng Nhan lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ, hắn nhất định sẽ để lại cho Dương đạo hữu một phần. Dương đạo hữu thấy thế nào? ”

Vẻ mặt Đông Nhan lúc này vô cùng chân thành.

Nhưng Dương Bách Xuyên trong lòng buồn nôn, muốn đấm vào mặt hắn ta một quyền, trong lòng thầm mắng: “Nếu không phải lão tiên nhân có năng lực cảm ứng tâm trí, ta đã bị ngươi lừa rồi.

Bây giờ ta nói cho ngươi biết cách thu thập Quỷ Mẫu Hoa Lệ, ta sẽ mất đi giá trị, đến lúc đó, lão khốn kiếp ngươi có thể sẽ quay lưng lại và cướp đi Minh Văn Đạo Phù trong tay ta. "

Về vấn đề này, Dương Bách Xuyên đương nhiên sẽ không nói cho hắn ta biết, lão bất tử này thật sự cho rằng hắn ngu ngốc!

Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, nghiêm túc nói: "Đông Nhan đạo hữu, nói thật với ngươi, Dương mỗ ta cũng vừa mới biết biết được tình huống ngươi vừa đề cập. Trên thực tế, việc thu thập Quỷ Mẫu Hoa Lệ cần phải có một phương pháp bí mật đặc biệt. Nếu không, một khi Hoa Lệ rời khỏi yêu thụ Quỷ Mẫu sẽ bốc. hơi, khó mà giữ được.

Bất quá, thật đáng tiếc bí pháp thu thập Quỷ Mẫu Hoa Lệ không thể truyền từ đời này sang đời khác, bằng không có thể trực tiếp truyền lại cho đạo hữu, như vậy sẽ tránh được rất nhiều phiền toái.

Ta không nghĩ sẽ tốt hơn nếu Đông Nhan đạo hữu nói cho ta biết vị trí của yêu thụ Quỷ Mẫu, khi ta lấy được Quỷ Mẫu Hoa Lệ, ta cũng sẽ chỉ một phần cho Đông Nhan đao hữu, không biết ý đạo hữu thế nào?”

Dương Bách Xuyên trong lòng cười lạnh, đừng cho rằng chỉ có mình ngươi biết thừa nước đục thả câu, ta cũng biết đó.

Dương Bách Xuyên nói xong, Đổng Nhan sắc mặt cứng đờ, hẳn ta biết Dương Bách Xuyên không dễ lừa, cho nên trong lòng tức giận, nhưng hắn ta không có lựa chọn nào khác, nhất định phải dùng bí pháp mới thu thập được Quỷ Mẫu Hoa Lệ, nếu không sẽ là tất cả trong hư không.

Hắn ta hít sâu một hơi rồi nói với Dương Bách Xuyên: "Dương đạo hữu, sao chúng ta không hợp tác? Ta dẫn ngươi đi tìm yêu thụ Quỷ Mẫu. Khi đến thời điểm, ngươi hãy thu thập Quỷ Mẫu Hoa Lệ, và ta sẽ hỗ trợ ngươi. Chúng ta chia đều phần thu được nhé?”

Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng mỉm cười: "Vậy thì tốt quá."

Ta không nói cho ngươi biết phương pháp thu thập bí mật, ngươi chỉ có thể hợp tác với ta.

"Được rồi, vậy thì quyết định vậy đi, bây giờ chúng ta có thể xuất phát được chưa?" Đông Nhan nhìn Dương Bách Xuyên và nói.

Dương Bách Xuyên mỉm cười và nói: "Tạm thời không vội. Dương mỗ cần chuẩn bị một số thứ trước khi khởi hành. Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát."

"Nếu đã vậy thì cũng được." Đông Nhan mỉm cười.

"ồ, đúng rồi, Đông Nhan đạo hữu sai người chuẩn bị những loại tiên đan khác mà ta cần. Ngày mai ta sẽ lấy chúng." Dương Bách Xuyên dặn dò một câu trước khi ra ngoài.

Đông Nhan nói: "Không thành vấn đề."

“Tạm biệt~"

"Ngày mai ta sẽ đợi Dương đạo hữu ~"

Hai người nói lời tạm biệt với những suy nghĩ của riêng mình.

Sau khi xuống lầu, Dương Bách Xuyên ra hiệu cho Yến Xích Hà và Tuyết Hương trực tiếp rời di.

Sau khi rời khỏi chợ Vạn Dược, Yến Xích Hạ không khỏi nói:

“Chủ nhân, bây giờ chúng ta đi đâu?”

Dương Bách Xuyên nheo mắt: "Luyện chế tiên đan trong tay, đổi lấy Tiên Thạch."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.