Dương Bách Xuyên xem xét, nhưng lại thấy Tuyết hương đã nhắm mắt, đặt tay lên trứng Côn Bằng.
Nhìn sắc mặt nàng ấy rất nhợt nhạt, trên trán xuất hiện lấm tấm mồ hôi.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên minh bạch, pháp lực mà Tuyết Hương độ nhập cho trứng Côn Bằng không đơn giản như hắn nghĩ.
Hắn nhớ rõ con chim tạp mạo kia đã nói, hình như thời Viễn Cổ, độc giác song Dực Long hay là nói Côn Long sau khi trưởng thành, đã đi theo Côn Bằng để tồn tại, cho nên nghĩ lại, chuyện Tuyết Hương đang làm bây giờ chính là sứ mệnh của nàng ấy.
Hắn cũng không biết nàng ấy đã kiên trì trong bao nhiêu thời gian vì sứ mệnh này, nhưng chắc chắn là không ngắn.
Đây là một cuộc chiến lâu dài đang ngày càng trở nên tiêu hao. Cũng chỉ có cô gái thiên chân vô tà như Tuyết Hương mới đi làm chuyện này.
Không biết vì lý do gì, trong lòng Dương Bách Xuyên đột nhiên cảm thấy thương tiếc và đau lòng cho Tuyết Hương.
Lúc này, hắn nghĩ rằng dù là vì bản thân hay vì nàng ấy, hắn cũng nên làm gì đó.
Trứng Côn Bằng rõ ràng là một cái hố không đáy, mà Tuyết Hương lại là người lấp hố.
Dương Bách Xuyên cũng rất kính nể nàng ấy.
Thấy Tuyết Hương đang hết sức chăm chú, Dương Bách Xuyên cũng không quấy rầy nữa.
Thay vào đó, hắn bắt đâu một cuộc trò chuyện với Càn Khôn chỉ Linh trong tâm trí của mình, hắn muốn hỏi Càn Khôn chỉ Linh những gì nó biết về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3643219/chuong-4177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.