Chương trước
Chương sau
Dương mỗ lẩm bẩm trong lòng, nhìn Tuyết Hương đi về phía trứng Côn Bằng, về phần bản thân hắn, lúc này có đánh chết cũng không nghĩ lại chuyện quá khứ lúc nãy mình suýt bị dọa cho mất mật.

Tốt hơn hết là đợi đến khi Tuyết Hương xử lý xong lại nói đi.

Tuyết Hương duỗi ra đôi bàn tay như ngọc tạc, đặt lên trên quả trứng Côn Bằng...

Nhưng lại không hề hấn gì, quả trứng Côn Bằng cũng không có bất kỳ dị động bất thường nào.

Được rồi, Dương mỗ trong lòng rất phiền muộn, nhưng không có cách nào, đối với trứng Côn Bằng mà nói, Tuyết Hương là người thân, còn hắn chỉ là người xa lạ.

Nếu lúc trước Tuyết Hương không hô lên dừng lại, có lẽ hắn đã bị trứng Côn Bằng giết chết.

Nghĩ đến đây, nếu hắn thật sự bị một quả trứng giết chết, hắn sợ mình sẽ trở thành trò cười ở Tiên Giới.

Thấy Tuyết Hương nhắm mắt lại, một tay đặt lên quả trứng Côn Bằng bắt đầu giao tiếp.

Dương Bách Xuyên không hề ngạc nhiên trước cảnh tượng như vậy, mặc dù Côn Bằng còn chưa xuất thế, nhưng một Thiên Địa chi Linh như nó xuất ý thức trước khi sinh ra là chuyện hết sức bình thường.

Một lúc sau, Tuyết Hương mở mắt ra, nhìn Dương Bách Xuyên nói: “Ngươi đặt tay lên, để lại ấn ký trên trứng Côn Băng, lần sau Tiểu Bằng sẽ không tấn công ngươi.”

“Ơ... Vẫn còn phải tới sao...” Dương Bách Xuyên nghe lời nói của Tuyết Hương, đột nhiên có chút nghĩ lại mà sợ.

“Đừng sợ, lần này ta đã nói với Tiểu Bằng, nó sẽ không làm tổn thương ngươi.” Dưới đôi mắt to nghiêm túc của Tuyết Hương, Dương Bách Xuyên hoàn toàn

không thể không tin được.

Hắn nơm nớp lo sợ bước đến, lúc chạm vào quả trứng gần như nhắm chặt mắt.

Ngay khắc tiếp theo, khi hắn chạm vào trứng Côn Bằng. Có một chút ấm áp, rất cứng, còn có một luồng khí lưu rộng lớn trong đó. Đây là cảm giác của Dương Bách Xuyên đối với trứng Côn Bằng.

Lúc trước động vào bị dọa cho mất hồn mất vía cũng không có cảm giác gì, lúc này lại cảm thấy có vài phần hiểu rõ trứng Côn Bằng.

Mặc dù trong lòng vẫn còn có chút kinh hồn táng đảm, nhưng lần này thực sự là không xảy ra chuyện gì.

“Lưu lại một sợi ấn ký của ngươi là được rồi, lần sau Tiểu Bằng sẽ không tấn công ngươi nữa.” Những lời của Tuyết Hương vang lên bên tai.

Dương Bách Xuyên gật đầu, lưu lại ấn ký của mình trên trứng Côn Bằng, lập tức bị hấp thu vào trong đó.

Sau đó hắn rút tay về. Không hề có chuyện gì cả.

“Tuyết Hương, ngươi giao tiếp với trứng Côn Bằng như thế nào?” Dương Bách Xuyên thản nhiên hỏi.

“Giao tiếp bằng tâm niệm, bây giờ ngươi đã để lại ấn ký cũng có thể giao tiếp. với Tiểu Bằng, ngươi có thể thử.” Lúc này, Tuyết Hương đang rất cao hứng.

Dương Bách Xuyên dụng tâm dùng tâm niệm để giao tiếp...

Sau nửa ngày, hắn ngượng ngùng nhìn Tuyết Hương: “Không có phản ứng gì ca...

“Tiểu Bằng đang ngủ, có lẽ... là nó tạm thời không muốn giao tiếp với ngươi nên mới không phản ứng lại, đợi sau này từ từ à được.” Tuyết Hương nghiêm túc nói, nhưng lại khiến Dương mỗ rất bất đắc dĩ.

Nói trắng ra, hắn chính là bị Côn Bằng chê.

Hừ, tiểu gia ta mới không so đo với một quả trứng

“Ngươi chờ một chút, ta muốn dùng pháp lực tẩm bổ cho Tiểu Bằng...”

Tiếp theo, Tuyết Hương nói với Dương Bách Xuyên, ra hiệu cho hắn tránh một chút.

Nhưng lời nói dừng lại bên tai Dương Bách Xuyên khiến hắn có chút kinh ngạc nói: “Dùng pháp lực tẩm bổ?”

“Ừ, mỗi tuần lễ, đều phải cung cấp pháp lực cho Tiểu Bằng tẩm bổ để bảo. đảm sinh mệnh lực cùng với hỗ trợ cho việc xuất thế” Tuyết Hương giải thích.

Lời vừa dứt, lòng bàn tay của Tuyết Hương tỏa ánh sáng rực rỡ, tiên lực cường đại độ nhập vào bên trong trứng Côn Bằng, Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận được lực lượng cực nóng như đang thiêu đốt.

Dương Bách Xuyên không nhịn được hỏi: “Năng lượng cực nóng như thế không sợ nấu chín nó sao?”

“Đương nhiên là không, Côn Bằng thế nhưng là một Yêu Tổ cường đại trong vũ trụ, cho dù chỉ là trứng Côn Bằng thì cũng không giống bình thường, mà bản thân trứng Côn Bằng cũng được sức mạnh truyền thừa bảo vệ, năng lượng cực nóng này chỉ tốt cho sự ra đời của Tiểu Bàng, vì vậy không cần phải lo lắng về việc nó sẽ bị nấu chín." Câu trả lời của Tuyết Hương luôn rất nghiêm túc.

Điều này cũng phản ánh một mặt ngây thơ đơn thuần của nàng ấy.

Nếu đổi thành người khác, nhất định sẽ cho rằng Dương mỗ đang đùa giốn.

Mắt Dương mỗ đột nhiên sáng lên sau khi nghe xong.

Lúc này, Càn Khôn chỉ Linh cũng nói: “Ngươi có thể thử giúp trứng Côn Bằng độ nhập pháp lực liền sử dụng Thanh Liên Tiên Hỏa của ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ có cơ hội thâm nhập vào trứng Côn Bằng, theo lý thuyết thì ngươi sẽ có cơ hội thu phục một con Côn Bằng đấy.”

“Còn vị Tuyết Hương kia, sau này ta cũng có thể giúp một chút...”

Dương Bách Xuyên cố gắng nói, hắn biết lời nói của Càn Khôn chỉ Linh rất có đạo lý, cũng có thể thực hiện được, chỉ là điều quan trọng nhất là Tuyết Hương có thể cho phép hắn tiếp xúc với trứng Côn Bằng hay không.

Cuối cũng vẫn hỏi ra, nhưng...

Nhưng hồi lâu vẫn không thấy Tuyết Hương trả lời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.