Những người này đều bị Dương Bách Xuyên dùng phép tắc của thần hồn cường đại ép xuống, chỉ bằng một ý nghĩ, cách xa ngàn dặm đã bắt được Vân Môn.
Sau khi phản ứng lại mới phát hiện, tất cả tu sĩ trong thông đạo đều ở đó, trước mặt bọn họ là một thanh niên với mái tóc trắng...
Những người của các thế lực lớn đều hít sâu một hơi, năm đó bọn họ đã từng gặp mặt Dương Bách Xuyên, sao có thể không nhận ra?
Trong nháy mắt, bọn họ hối hận đến xanh ruột, nhưng...... Tất cả đã muộn. Bởi vì đạo hạnh vất vả tu luyện bảy trăm năm đã bị phế đi. Chỉ có thể là do Dương Bách Xuyên ra tay.
Bầu không khí lúc này như đông cứng lại, đương nhiên đây là cách nói dành cho những tu sĩ đang gắng gượng.
Nhiều hơn là khiếp sợ, bọ họ bị dọa bởi thủ đoạn của Dương Bách Xuyên, không một ai nhìn thấy hản đã làm gì, nhưng chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện rất nhiều người.
Trong đó có gia chủ của những thế lực lớn, sau khi xuất hiện thì tu vi đều đã bị phế.
Chuyện này quả thật là quá khiếp sợ.
Ngoại trừ một số gia chủ thì bất cứ tu sĩ đạt tới cấp bậc Kim Đan gần như đều xuất hiện...
Một người, hai người...
Chỉ trong nháy mắt, trên quảng trường Vân Môn đã xuất hiện bốn - năm trăm người, bọn họ đều là tu sĩ của các môn phái ngày nay.
Trong số đó, tu vi cao nhất là người đứng đầu của tám đại Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3530490/chuong-3720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.