Dương Bách Xuyên nhìn Quan Thiên Ngạo đầy dửng dưng, hỏi một câu “có chuyện gì không”?
Thái độ của hắn khiến Quan Thiên Ngạo vô cùng tức giận, chẳng qua hắn ta không phải người thường, thân là Thiếu cung chủ Bổ Thiên Cung, tu vi và trải nghiệm đều không phải thứ người bình thường có thể sánh bằng.
Tuy trong lòng đang giận dữ nhưng trên mặt vẫn mang theo nụ cười như cũ, hắn ta hít sâu một hơi nói: "Lâu huynh là người thẳng thắn, cũng không có ác ý, nếu Dương huynh là bạn của Vô Tâm thì tức là người một nhà, hy vọng ngươi không để trong lòng."
Những lời này của Quan Thiên Ngạo đang ẩn ý: Dương Bách Xuyên, ngươi bớt bớt đi được không?
Nếu ngươi là bạn của Diệp Vô Tâm, không nể mặt tăng cũng nể mặt phật, đừng khiến Diệp Vô Tâm khó xử.
Dương Bách Xuyên cười khẩy, giả vờ không nghe hiểu, khinh khỉnh nói: "Ta cũng là người thẳng thắn nên mới xuống tay luôn, chắc họ Lâu kia không để bụng đâu nhỉ?”
Hắn vừa hỏi vừa híp mắt nhìn Lâu Mãn.
Đối phương bị một quyền của Dương Bách Xuyên đánh rớt ngạo khí rồi, sao còn dám nói một chữ không, vội vàng lắc đầu: "Không... Không có gì đáng ngại."
“Vậy thì tốt.” Dương Bách Xuyên ung dung bình tĩnh như chẳng có gì xảy ra.
Quan Thiên Ngạo lại tức điên lên, rất muốn ra tay đàn áp Dương Bách Xuyên nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống. Thứ nhất hắn ta kiêng kỵ thực lực Dương Bách Xuyên bày ra, thứ hai trong lòng Quan Thiên Ngạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien/3529116/chuong-2346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.