Bên cạnh hắn ta đặt một thanh đại đao dài chừng ba mét, không hợp với hình thể của hắn ta chút nào, nhưng chính điều đó lại làm Dương Bách Xuyên cảm thấy người này rất thú vị.
Ngoài ra hắn không nhìn thấu được tu vi của đối phương, cảm giác hắn ta chẳng khác nào một người bình thường hết.
'Xem ra là một cao thủ." Dương Bách Xuyên nhủ thầm trong lòng.
"Tiểu sư thúc!"
"Bách Xuyên, chàng xuất quan rồi."
Lạc Dương và Cảnh Xán đứng bật dậy chào đón hắn.
“Ừ, xuất quan rồi." Dương Bách Xuyên mỉm cười gật đầu.
Tuyết Hương cũng quay sang chào hỏi Lạc Dương và Cảnh Xán.
Trong lúc nói chuyện, Dương Bách Xuyên vẫn luôn âm thầm quan sát chàng thanh niên, trong lòng ít nhiều gì cũng có chút không vui.
Ngươi có ý gì đây, biết ông đang bế quan, trong nhà chỉ có hai người phụ nữ, một thanh niên trai tráng như ngươi lại mò tới nhà ta làm gì? Chỉ là ngay từ ban đầu, hắn đã không cảm nhận được chút ý xấu nào từ người thanh niên này, hơn nữa sau khi đứng dậy, hắn ta còn chủ động ôm quyền chào hỏi: "Tại hạ là Đông Phương Thiết Nhân của gia tộc Đông Phương, một trong bốn gia tộc lớn của Hỗn Loạn Tiên Thành, chào Dương huynh đệ nhé."
"Ta không phải huynh đệ của ngươi, ngươi nhận lầm người rồi." Họ Dương hờ hững đáp lại, vẫn thấy khó chịu như trước, nhưng trong lòng lại nghĩ thầm, xem ra cậu chàng này có thân phận hiển hách lắm, gia tộc Đông Phương à ... Cái họ này có chút thú vị đó.
Đông Phương Thiết Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130604/chuong-4548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.