Mặc dù chỉ có thể điều khiển kiếm trong phạm vi trăm mét, nhưng Dương Bách Xuyên đã cảm thấy đủ, bởi kiếm hắn đang điều khiển là kiếm Đồ Long - một thanh trọng kiếm, hơn nữa hắn mới chỉ nhập môn đạo Ngự Kiếm, nên có thể coi đây là một khởi đầu tốt rồi.
Nghĩ tới đây, Dương Bách Xuyên liếc mắt nhìn sơn cốc trăm ngàn lỗ hổng, lại ngó kiếm Đồ Long bay nhanh như điện xẹt dưới sự chỉ huy bằng suy nghĩ của hắn, Dương Bách Xuyên tin chắc thế này là đủ cho hắn công lẫn thủ trong phạm vi nhỏ rồi.
Giờ chỉ còn chờ cơ hội thử tài nữa thôi.
Đạo Ngự Kiếm là đại đạo, cũng là đạo của Kiếm Tiên.
Trước kia, ông già từng nói Kiếm Tiên là tu sĩ có sức tấn công mạnh nhất. Giờ được trải nghiệm mới thấy những lời này rất đúng.
Đạo Ngự Kiem ma Hac Liên truyền thụ cho han trước mắt chỉ có bốn chiêu, nhưng mỗi chiêu lại có vô vàn cách ứng dụng, nên mặc dù khá ít, nhưng quan trọng là vận dụng thế nào. Mà điều này chỉ có thể dựa vào tu vi cũng như kỳ ngộ của bản thân để thực hiện, việc học không có biên giới - những lời này cũng rất hợp với cái vòng luẩn quẩn của tu sĩ.
Học tập, nghiên cứu, sáng tạo và cố gắng không ngừng chính là nền tảng của cuộc đời mỗi người, cũng là vốn liếng cho ta sống tiếp.
Và ở một nơi như Hỗn Loạn Tiên Vực, hay tham chí là phóng mắt khắp Tiên Giới thì tồn tại mới là quan trọng nhất.
Dương Bách Xuyên thu hồi kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4130603/chuong-4547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.