"Xin... xin Y sư giúp đỡ..." Lần này Hùng Bất Nhị mở miệng cúi đầu thật sâu với Dương Bách Xuyên.
Mà trong lòng Dương Bách Xuyên thì cười đắc ý, hắn biết Hùng Bất Nhị đã sinh ra lòng tin tưởng đối với hắn.
Trong lòng hắn thầm nói: "Tiểu tử, đấu với tiểu gia, ta phải khiến cho ngươi nghi ngờ nhân sinh."
Nhưng trên mặt hắn trưng ra vẻ mỉm cười nói: "Được rồi, giúp ngươi chữa bệnh là chuyện nhỏ, nhưng mà... Yêu Y Quán ta đang khai trương vui vẻ lại bị ngươi náo loạn ầm ĩ như vậy, điều này khiến cho tâm trạng ta rất khó chịu, cho nên... ta cần ngươi làm một chuyện để trừng phạt, nếu người bằng lòng, ta lập tức chữa bệnh giải độc cho ngươi, còn nếu không muốn ngươi hãy lập tức rời đi."
Trong ánh mắt Hùng Bất Nhị chợt lóe tinh quang, lúc này hắn ta không hiểu Dương Bách Xuyên có ý gì, chẳng lẽ Dương Bách Xuyên trị không hết? Cố ý dùng lời này để chặn hắn ta?
Sau đó Hùng Bất Nhị ngẫm lại mở miệng nói: "Được, chỉ cần có thể chữa khỏi độc thương cho ta, Y sư có yêu cầu gì Hùng Bất Nhị cũng đáp ứng."
Hùng Bất Nhị nghĩ chỉ cần hắn có thể chữa khỏi độc thương của mình thì điều kiện gì cũng đáng giá, nhưng nếu trị không hết hắn ta có thể lấy đó làm khó dễ.
Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười, hắn đi guốc trong lòng Hùng Bất Nhị rồi, nên đương nhiên biết rõ Hùng Bất Nhị đang nghĩ gì, thế nên hắn cũng không nói nhiều nữa, vừa vung tay lên, châm cứu Ngũ Hành lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4129232/chuong-3185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.