Triệu Vũ Linh được xem là lớp con em thế gia đầu tiên tiến vào Vân Môn, con hàng này vẫn luôn tự cho mình là anh vợ của Dương Bách Xuyên, vênh váo tự đắc.
Ngẩng đầu nhìn, quả nhiên trông thấy Triệu Vũ Linh mang theo vẻ mặt ‘Anh nhớ em muốn chết’ chạy như bay đến chỗ Dương Bách Xuyên.
“Dừng~”
Dương Bách Xuyên không muốn ôm nhau với một thằng đàn ông to xác như Triệu Vũ Linh.
“Khụ Khụ ~ Em rể này, em bình an trở về là tốt rồi, em không biết đó, từ khi em mất tích ở bí địa Trường Đạo, anh dẫn theo người đào ba tấc đất tìm em ròng rã cả một năm trời...” Triệu Vũ Linh ba hoa, bắt đầu kể công với Dương Bách Xuyên.
“Triệu Vũ Linh, anh có thể câm miệng được không, anh không thấy phía sau còn những người khác nữa à?” Triệu Nam đen mặt, không nhịn được mà mắng người anh họ này.
“Ặc! Anh chỉ tìm em rể ôn chuyện xưa thôi mà.” Triệu Vũ Linh khá sợ người em họ Triệu Nam này, nhất là sau khi thân phận của Triệu Nam là vợ cả của môn chủ Vân Môn thì anh ta lại càng sợ cô hơn.
Lẩm bẩm một mình, Triệu Vũ Linh cuối cùng xấu hổ đứng sang một bên.
Dương Bách Xuyên mỉm cười, biết rõ anh ta muốn kể công, mặc kệ lời của anh ta có thổi phồng lên không, chỉ cần bây giờ anh ta là đệ tử của Vân Môn, Dương Bách Xuyên đương nhiên sẽ xem Triệu Vũ Linh như người một nhà.
Nhìn thấy Triệu Vũ Linh cam chịu, anh hơi buồn cười, nói nhỏ với anh ta:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127975/chuong-1928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.