Sau khi Dương Bách Xuyên dứt lời, Triệu Nam và Độc Cô Vô Tình cũng thở dài nhẹ nhõm. Bây giờ nghĩ lại, hai người đúng là hiểu nhầm anh.
Bọn họ đương nhiên hiểu rõ Dương Bách Xuyên là người như thế nào, sao có thể đuổi người có công lao với Vân Môn đi được?
Về phần Lục Tuyết Hi, sau khi nghe Dương Bách Xuyên nói như vậy, cơ thể cô run lên, biết mình đã nghĩ sai, suy cho cùng thì trong những năm nay, cô đã xem mình như một phần của Vân Môn.
Từ sâu trong nội tâm, ai cũng sẽ có điểm yếu, Lục Tuyết Hi nhìn thì có vẻ mạnh mẽ nhưng trong lòng cô, tự do chính là một điểm mấu chốt.
Hai chị em nghe được câu nói ‘Tôi đã sớm coi hai chị em cô là người thân’ của Dương Bách Xuyên, trái tim cô sinh ra một dao động rất lớn.
Hai chị em họ đã không còn người thân từ rất lâu, đối với họ mà nói, ‘Người thân’ chính là một loại hy vọng.
Nhưng hiện tại, Dương Bách Xuyên lại nói đã xem họ là người thân từ lâu, khi anh nói ra câu này, Lục Tuyết Hi cảm nhận được từ ánh mắt của anh, từng câu từng chữ đều là thật lòng.
Dương Bách Xuyên không phải chỉ nói suông.
Lục Tuyết Hi rơm rớm nước mắt, cô cúi đầu thật sâu hành lễ với Dương Bách Xuyên: “Chủ nhân, xin lỗi vì Tuyết Hi đã suy nghĩ nhiều, kể từ khi chủ nhân mang chị em tôi ra khỏi động, đối với chúng tôi mà nói đó là một lần được sống lại.
Hôm nay, chị em tôi xin thề, từ nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127974/chuong-1927.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.