Núi La Phù Động Thiên, sau khi thương thế của Dương Bách Xuyên và Vương Tông Nhân phục hồi, hắn bắt đầu khóc thút thít.
Vương Tông Nhân đỏ mắt, kể lại những gì mình đã trải qua ở Sơn Hải Giới, đương nhiên khi nhắc tới Ngô Mặc Thu, Vương Tông Nhân đẫm lệ, quỳ gối xuống trước mặt Dương Bách Xuyên: “Sư phụ, đệ tử vô dụng, không thể cứu được Mặc Thu sư thúc, con…”
Sau khi nghe Vương Tông Nhân kể lại, Dương Bách Xuyên không nói câu nào, chỉ ngồi yên lặng.
Lúc này, toàn bộ sự lo lắng của hắn chuyển sang người Ngô Mặc Thu.
Nhìn Vương Tông Nhân đang quỳ rạp trên mặt đất, trên mặt hắn không có chút biểu cảm nào, chỉ hít sâu một hơi rồi nói với nhị đồ đệ: “Đứng dậy đi, không trách ngươi được, là vi sư không chăm sóc tốt cho các ngươi.”
Trong lòng Dương Bách Xuyên quả thật đã nghĩ như vậy, thân là một trưởng bối thì phải đảm đương trách nhiệm gánh vác, trên hành trình đi tới bí địa Trường Bạc, hắn vô cùng tự trách bản thân,vừa là môn chủ Vân Môn, vừa là sư phụ nhưng lại không thể chăm sóc tốt cho các đệ tử, vì vậy mới dẫn tới ngày hôm nay, nhị đồ đệ của hắn Vương Tông Nhân bị giam nhốt trong lồng sắt, trở thành yêu nô mặc cho người ta buôn bán.
Càng không nghĩ tới, Ngô Mặc Thu đi tìm Vương Tông Nhân lại lâm vào tình cảnh còn tệ hơn thế này.
Theo như lời Vương Tông Nhân nói, lúc trước, sau khi hắn rơi xuống vực, Ngô Mặc Thu quả thật đã tìm thấy hắn. Nhưng ở sườn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127923/chuong-1876.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.