Khi Diệp Vô Tâm nói xong, đám cao thủ Nguyên Anh bên Lê Nặc cũng bàn bạc xong. Bọn họ đã quyết định thời gian, sáng sớm mai sẽ xuất phát đi núi La Phù.
Người tu chân đi xa không phiền phức như người phàm. Sau khi quyết định thời gian, mọi người sôi nổi tạm biệt rồi rời đi. Diệp Vô Tâm cũng bị Diệp Vô Đạo gọi đi. Trước khi đi, Diệp Vô Đạo còn hừ mũi nhìn Dương Bách Xuyên.
Dương Bách Xuyên cảm thấy ánh mắt của Diệp Vô Đạo khó chịu như thể mình muốn lừa mất con gái của ông ta. Dương Bách Xuyên chỉ đành cười gượng. Hắn chỉ hỏi Diệp Vô Tâm mấy câu thôi mà, có đến mức ấy không?
"Đừng nhìn nữa, người đã đi xa rồi. Muốn theo đuổi người ta à, Lê Nặc ta cảm thấy ngươi đừng mơ nữa. Thương hội Thiên Diệp là thương hội lớn nhất Sơn Hải Giới, là thế lực gia tộc, thân phận của Diệp Vô Tâm không đơn giản đâu."
Trong lúc Dương Bách Xuyên bần thần, giọng nói ung dung xen lẫn tiếng cười của Lê Nặc vang lên sau lưng.
"Hix!" Lê Nặc nói vậy làm mặt Dương Bách Xuyên đỏ bừng.
"Thành chủ đại nhân, ta..." Dương Bách Xuyên muốn giải thích một câu.
Lê Nặc nở nụ cười hiếm hoi: "Không cần giải thích. Trong thành Tán Tu có rất nhiều người muốn theo đuổi Diệp Vô Tâm, tình yêu nam nữ là chuyện thường tình mà. Tuy nhiên, muốn Diệp Vô Tâm làm đạo lữ của ngươi thì thân phận thành chủ thành Tán Tu của ngươi vẫn chưa đủ. Ha ha, không nói nữa, mặt ngươi thành quả táo rồi kìa!"
Lê Nặc trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127738/chuong-1691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.