Vừa nói xong, Dương Bách Xuyên tức muốn bốc khói, tên chó, lão tử lại là một trăm điểm, một trăm lần rất cao, nhưng chính vì cao nên sẽ không dễ dàng thắng.
Dương Bách Xuyên biết nếu có người đặt hắn một viên linh thạch, nghĩa là một trăm lần bồi suất, nếu ai đặt chính mình đánh thắng Từ Thất, người đặt cược một viên linh thạch trên người hắn sẽ tương đương với một trăm viên linh thạch.
Còn Từ Thất chỉ có một phần bồi suất, nghĩa là đặt một viên linh thạch lên Từ Thất, chỉ cần Từ Thất thắng, vẫn là một viên bồi suất, rất thấp, nhưng phần thắng của Từ Thất rất lớn.
Có lẽ ở trong mắt người khác, Từ Thất thắng là chuyện hiển nhiên, Dương Bách Xuyên phải thua, vì vậy tên khốn Hồng quản sự mở trang đều nhằm vào Từ Thất thắng chắc, chính hắn phải thua mở trang.
Trong sự tức giận của Dương Bách Xuyên, Hồng quản sự hô lớn: “Mở trang mở trang, thời gian là nửa canh giờ, quá hạn không chờ.”
Hồng quản sự vừa gào lên, tất cả đám người trong quảng trường đều trở lên kích động. Rất rõ ràng, trận đánh cuộc này kiểm ổn không lỗ, không mua là tên ngốc.
Đặt cược Từ Thất đánh chết Dương Bách Xuyên trong mấy chiêu thì không chính xác lắm, phải dựa vào vận may, nhưng đặt Từ Thất thắng, mặc dù bồi suất ít hơn nhưng lại kiểm ổn không lỗ. Kẻ ngốc đều nhìn ra được tu vi của Dương Bách Xuyên là Kim Đan sơ kỳ, còn Từ Thất là Kim Đan hậu kỳ, kém hai tiểu cảnh giới, Từ Thất thắng ổn.
Dương Bách Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-phu-toi-la-than-tien-vo-dich-tien-nhan-ngao-the-tien-gioi/4127718/chuong-1671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.